Wednesday, June 24, 2009


.
THƠ

.



.

V Ư Ợ T . Q U A
.........(nhật ký 1970-1978)
..AQUARIUS .PISCES

avec 16 textes traduits par mon parrain
_______________________________________

.

.

.

1. MÙA ĐẾN ................15.11.1970
.................................dalat


Hoàng tử mùa Đông hôn mê trong phù phép
..của thần băng giá
Mặt cậu xanh xao
Trán rộng và tái
..có gân và mạch máu li ti
Cậu đã ngất trong muôn cánh tay ôm giữ
Bấy giờ
..gió căng trên đỉnh núi
....giữa vòm trời xanh ngắt
......kết tinh đã quá lâu
Trong một căn nhà bằng gỗ thông ở triền núi
..có ánh lửa hồng
Tro tàn tỏa rơi quanh lửa
..ca hát lạnh lẽo
....như cây diêm của mặt trời
......ỉu xìu trong gió ẩm
Tuyết phủ đầu non
..lặng lẽ tỏa mầu trắng xanh
Đàn gấu ngủ vùi tự bao giờ
Chỉ có những con dê núi và chó sói
..di động không gào thét
Chúng cùng rét run ...


LA SAISON EST ARRIVÉE

dalat,15.11.1970

.

.

Le prince de l’Hiver s’évanouit

.. sous le charme du Dieu de la glace et de la neige.

Sa figure est pâle,

Son front est large,

.. marbré de délicats vaisseaux sanguins.

Il est inconscient entre mille bras

.. qui l’étreignent fermement.

Alors, le vent s’étire sur la cîme des montagnes

.. dans le ciel bleu et profond

.... qui s’est crystallisé depuis longtemps.

Dans une maison de bois au flanc de la montagne

.. il y a la lumìere d’un feu.

Dont les cendres s’épandent doucement

.. autour du foyer, en chantant dans le froid

.... comme les allumettes du soleil

...... qui sont humides dans le vent du nord.

La neige couvre les hautes montagnes,

.. et verse en silence une lueur blanche et bleue.

Les ours sont endormis depuis longtemps.

Il y a plus que les chèvres de montagne

.. et les loups qui circulent sans bruit

Frissonnant de froid ...







2. ƯỚC ĐOÁN ..........18.01.1971
............................dalat


Ở trần gian đó
..mỗi kẻ là một bụi gai
....mỗi kẻ là một đồi lửa
......mỗi kẻ là một giòng suối
........ô nhục mà đam mê
Ngươi chẳng thể qua
..mà không trầy trụa
....không bỏng rát
......không đau tủi
Qua trần gian đó
..ngươi chỉ còn lại một linh hồn
....trong suốt
......và bay đi ...


PRONOSTIQUE

dalat,18.01.1971

.

.

Dans ce monde, chacun est un buisson d’épines,

.. chacun est une colline de feu,

.... chacun est un courant honteux mais passioné.

Tu ne peux le traverser sans être égratigné,

.. sans être brûlé et éraflé,

.... sans souffrir et compatir avec ton coeur.

Après avoir traversé ce monde,

.. il ne te restera qu’une âme

.... qui sera transparente

...... et s’envolera ...





3. THỦY TRIỀU ...............10.11.1971
...................................dalat


Ngồi trong nắng nghe sóng đập vào chân núi
Chiều tà mau lẹ
Cái chân vĩ đại băng qua bẩy dặm mù khơi
..và mẩu sắc đậm đặc dữ dội
Âm vang trong tao ta là một hồi chuông ngân


Ngồi trong nắng nghe sóng đập vào sườn núi
Qua mây ánh sáng lấp lóe
..găm từng mũi tên vàng vào con ngươi
Ta nghe dư âm của hồi chuông vừa dứt


Ngồi trong ráng nghe sóng bủa lên đỉnh núi
Sương mù dấy lên từ vực sâu hở hang
Mặt trời bị đàn nhặng xanh đánh đuổi khuất mắt
Tàn y rũ bụi đỏ ối không gian


Ngồi trong gió tía nghe sóng vờn chân
Gió lùa vào hồn ta
..giương những cánh buồm nâu và trắng
Máu chẩy về tim giữa nỗi hoang mang


Ngồi trong bóng tối nghe sóng xôn xao quanh trái tim
Nước ấm rủ những rong dài và sứa nhột
..đến han hỏi lỗ rốn
Những dây vĩ cầm khổng lồ căng dài
..chờ đợi sao biển
Ta không thể nhắn gửi điều chi
Không cần


Ngồi trong nước biếc nghe sóng vỗ
..từng nấc nhỏ từ cằm lên trán
Những đài non mới nụ trong sâu thẳm
..cũng cựa mình
Rồi bên tai ta im bặt dư âm hồi chuông
Rồi những dây vĩ cầm run rẩy tột độ
Sóng không còn lên cao hơn ...


Ta nhẹ nhàng như một vỏ ốc
..xoay cuốn và lóng lánh
....đi xuống rất xa
Không còn nữa nhịp đập của con tim
Ta chỉ nghe xao xác
..rồi càng lúc càng rõ ràng
....lời réo gọi thiết tha ...


LA MARÉE MONTANTE

dalat,10.11.1971

.

.

Assis au soleil, j’écoute les vagues claquer

.. contre le pied de la montagne.

Le soir tombe rapidement.

Le pied géant enjambe sept sombres milles,

.. et les couleurs s’épaississent violemment.

Une cloche résonne à mes oreilles.

.

Assis au soleil, j’écoute les vagues claquer

.. contre le flanc de la montagne.

A traver les nuages,

.. les lumières qui miroitent

.... remplissent mes pupilles de flèches dorées.

J’entends l’écho de la cloche qui vient de s’arrêter.

.

Assis sous l’aspect luminescent des nuages,

.. j’écoute les vagues claquer

.... contre le sommet de la montagne.

La rosée s’élève de l’abîme large ouvert.

Le soleil est chassé hors de ma vue

.. par un troupeau de lucioles.

Je vois la cape du soleil empoussiérée

.. colorer l’espace d’un rouge-sang.

.

Assis dans les vents pourpres,

.. j’écoute les vagues gambader sous mes pieds.

Le vent enfonce mon âme

.. et gonfle les voiles brunes et blanches.

Mon sang circule anxieusement

.. dans mon coeur perplexe.

.

Assis dans l’obscurité, j’écoute les vagues

.. qui envahissent mon coeur.

A sa recherche de mon nombril,

.. l’eau chaude invite les algues qui traînent

.... et les méduses qui me chatouillent.

Les cordes énormes du violon s’allongent

.. avec tension, attendant les étoiles de mer.

Je ne peux envoyer aucun mot à personne.

.. Point n’en est besoin!

.

Assis dans l’eau azurée,

.. j’écoute les vagues recouvrir peu à peu

.... mon menton jusqu’à mon front.

Dans la sombre profondeur,

.. les bourgeons au premier sourire

.. se tordent en même temps.

Alors, cesse à mes oreilles l’écho de la cloche.

Alors, les cordes de violon tremblent avec frénésie.

Les vagues ne s’élèvent plus ...

.

Je suis aussi léger qu’un serpent étincelant,

.. qui se tord et plonge très profondément.

Il n’y a plus le rythme de mon coeur.

Je n’entends que tumultueusement,

.. et de plus en plus fort l’incessant appel ...





4. SAU CƠN HỒNG THỦY ........01.04.1972
....................................dalat


Ta nhỏ những giọt máu vô hồn
..không cười nói
Mọi sự đã bỏ đi
Gió đã tắt
Gió đã ngưng nghỉ
Ta không thèm cảm tạ
Ta luôn luôn buộc tội
Ta buộc tội người tình
Ngươi đã bỏ đi
..không nhìn lại
....không mỉm cười
Ta cũng tiễn đưa bằng lạnh nhạt
Mà ta cũng chẳng buồn phiền gì lắm đâu
Ta đánh cắp ngày vui chôn cất rồi


Ta phơi thây trên mỏm đá xa xăm
Tình yêu?
Con tim nặng máu đào?
Danh dự của ta?
Chúng đã bay đi theo mùa khói lửa
Ta chỉ còn chút dư hương nồng nàn buổi tế lễ
Thần linh đi rồi sao?
Sao đêm nhiều quá mà lòng ta không bồi hồi?
Ta cũng thay lòng đổi dạ?
Đời ta cũng rao bán rồi?
Hỡi ơi
..không gian đè nặng làm ta nín thở
Có điều chi mênh mang và đen thẫm
..lại gần ta
....nhìn ngắm và mỉm cười ...






5. TRẢ ĐŨA QUẢ TIM .........23.07.1972
...................................dalat


Lòng ta đã lãnh đạm rồi
..khi chiều xuống bên song
Ta không tìm kiếm thi tứ
Đời sống giương lên đen đúa trên đầu
..mà ta không buồn chạy
Cứ để như thế
..cho những lưu cầu ghim vào tim
Ờ phải
..ta còn con tim đây này
Nó vừa trở giấc mùa Xuân
Để xem nó nhẩy múa với đớn đau


Tim hồng vì máu đỏ ...
Ta vẫn biết vậy
..nhưng không cảm động
Để mặc cho mầu sắc đổi thay
..mới là quả cảm






6. BÀI CA ÂN CỪU ........28.07.1972
................................dalat


Bên lòng một u cốc ta ngồi nghỉ
Mắt mở lớn nhìn nhưng chẳng thấy
..một điều chi kêu than
....một điều chi quằn quại
Tóc phất phơ
Thần thái ưu du phóng dật

Ở giữa u cốc là mầu sắc rối loạn
Một con rận đi lại
..ngất ngây vì máu mặn
Đó là món quà nào thế?
Ai gửi đến?
Nếu biết được
..ta sẽ trao trả một của cải khác
....hung ác hơn chín lần


Thôi nhìn vào u cốc
..ta quay ra ngoài nắng đỏ
Một giọt lệ đục ngầu nhỏ xuống
..và nắng tan đi
Ta thấy kẻ thù đứng trong mặt trời
..tay cầm chĩa ba thách đố
Cười lên những chuỗi hân hoan
..ta lao mình vào mặt trời
....con tim bị đâm suốt
Thế là ta vụt choàng lấy huyết y
..đỏ lòe loẹt
....rồi sang trọng bước xuống
......Cửu Tầng Hỏa Ngục ...


CHANT DE LA GRATITUDE ET DU RESSENTIMENT

dalat,28.07.1972

.

.

Près du coeur d’une sombre caverne

.. je m’asseois pour une halte.

Mes yeux s’ouvrent tout grands,

.. mais ne voient rien qui implore,

.... rien qui se crispe.

Mes cheveux flottent dans la brise,

Mon attitude est oisive et dissolue ...

.

A l’intérieur de la sombre caverne

.. il y a des couleurs emmêlées.

Il y a aussi un pou qui va et vient,

.. qui entre en extase devant mon sang salé.

Qu’est-ce que ce cadeau? Qui l’a envoyé?

Si je le sais,

.. je lui renverrai un autre sort,

.... neuf fois plus cruel.

.

Cessant de regarder la sombre caverne,

.. j’affronte la lumière du soleil rouge.

Une goutte de larme trouble tombe,

.. et la lumière se fond en elle.

Je vois mon ennemi debout dans le soleil,

.. avec son trident, qui me menace.

.

En rugissant par moments d’un rire joyeux,

.. je me jette au soleil,

Le trident s’avance à travers mon coeur,

Ainsi, je suis recouvert soudain

.. d’un vêtement de sang d’un rouge foncé,

Alors, je descends noblement l’Hadès aux neuf étages!







7. MÙA ƯỚC .....................02.09.1972
......................................dalat


Khi những làn đất hết nứt nẻ
..và loài hoa bắt đầu e ấp
....sau mầu xanh lá cây
Tiếng cười ai vỡ rộ
..trong suốt những thung lũng rộng thênh thang
Khi loài hoa kì dị nổ tung mầu sắc
..chan hòa theo nắng mà ca vui
Lòng ta đã kín đầy rồi
Ta đi tìm chốn dung thân mát mẻ lâu dài
Ta tìm đến những căn phòng biếc
..có cửa ngọc
....mở ra những vườn trống trải
......chạy dài đến tận chân mây phương Bắc
........mở lối cho những luồng gió lạnh theo về
..........làm co rút mọi vật
Bấy giờ cơn vui sung túc khiến ta bật lên tiếng hồn đĩnh đạc
..vang vào những triền núi xa xôi ...


LA SAISON RÊVÉE

dalat,02.09.1972

.

.

Quand le sol ne sera plus craquelé

.. et quand les fleurs commenceront à se dévêtir

.... derrière le vert des feuilles, le rire de quelqu’un

...... éclatera à travers les spacieuses vallées.

Quand les fleurs d’étranges sortes exploseront

.. avec leurs couleurs

. . qui débordent de soleil pour chanter leurs chants,

. ... mon coeur sera débordant,

. ..... je chercherai une place fraîche et durable

.. ...... pour prendre refuge.

Je chercherai les chambres azurées

.. aux fenêtres tournées vers les jardins vides

.... qui s’étendront jusqu’à l’horizon du nord,

...... ouvriront un chemin aux vents froids pour les suivre

........ et revenir, pour boucler toutes choses.

Alors, le bruit de mon âme éclatera sous le riche bonheur

.. et les monts lointains lui feront un écho grave.






8. GỌI MÙA ...........30.11.1972
............................dalat


Ô hay
Mùa Giáng sinh về đó hay sao?
Ngỗng trời nào kêu lên khản cổ?
Nhà thờ nào cháy sáng
..trong giấc ngủ mùa Đông?
Có cuộc vui nào chờ đợi ta không
..trong mùa lành ngày mới?
Ôi
Đông qua đã gần lắm rồi
Ta chỉ vói tay ra cửa
..là bắt được tấm nhung êm của ngày tháng
....và cả trời xanh thẳm
......và cả đồi cỏ non tươi
Mùa thiêng ơi
Ngươi đem lại chừng ấy quà tặng
..để kêu gọi ta trở giấc hôn thụy đấy chăng?
Còn mùa nào ôm xiết ta bằng cái
..khăn choàng giá buốt đến ngộp thở
....làm bật lên trong ta ngọn lửa hồng
......bốc cao và ấm như ngọc đông?
Còn mùa nào kêu gọi lớn tiếng hơn nữa
..cõi lòng hấp hối của ta?
Ô
Đông qua đã gần lắm rồi
Ta không kêu lên bi thương hay sao?
Ta không nghe cõi lòng thức động mảy may?
A kìa
Nó đang dụi mắt thức dậy
..và kêu lên vội vàng bằng môi
Noel
..Noel
Hãy lại gần đây
..phủ lên ta hồi chuông bồi hồi nọ
Hãy lại gần đây
..bay đến bên lửa hồng
....giương đôi cánh tuyết trắng
......quạt ta bay lốc
........vào vòm trời pha lê cao biếc
Và cái đuôi của một năm dài lê thê kia
..cái đuôi giá lạnh thơm tho và thẳm tối
Hãy cuốn xiết
..cho ta được chẩy tan
....như nỗi buồn
......lấp lánh trong Đêm


A L’APPEL DE LA SAISON

dalat, 30.11.1972

.

.

Quoi, hélas! Est-ce que revient la saison de Noël?

Quel troupeau d’oies résonne à en perdre la voix?

Quelle église s’illumine si brillamment

.. dans le sommeil d’hiver?

Y a-t-il divertissements qui m’attendent

.. dans la bonne saison et les jours nouveaux?

.

Hélas! L’hiver est déjà très proche!

Je peux simplement tendre la main hors de la fenêtre

.. pour saisir le doux velours du Temps

.... et le profond ciel bleu, aussi,

...... et les collines d’herbe verte, aussi.

.

Saison sacrée!

Tu m’apporte cette somme de cadeaux pour m’appeler

.. hors de mon sommeil léthargique, n’est-ce pas?

Y a-t-il une autre saison qui m’embrasse étroitement

.. de son châle qui est si glacial que j’en suis raide

.... mais allume en moi une flamme toujours plus haute

...... et aussi chaude que la pierre précieuse

........ qui se coagule?

Y a-t-il une autre saison

.. qui puisse appeler si fort mon âme mourante?

.

Oh! L’hiver est déjà très proche!

Est-ce que je ne pleure pas comme pour un deuil?

Est-ce que je ne sens pas s’éveiller quelque peu mon âme?

Voilà! Elle se frotte les yeux et s’écrie à la hâte:

.. Noël! Noël!

Approche et couvre-moi de ces cloches mélancoliques!

Approche, vole autour du feu rose,

.. étends tes ailes de neige blanche pour m’éventer

.... tout d’un trait à l’intérieur du ciel de crystal

...... qui est haut et bleu foncé!

Eh! Queue de cette longue année,

.. queue glacée très sombre et qui sens bon!

Enroule-toi étroitement autour de moi

.. pour que je puisse fondre comme une tristesse

.... qui brille dans la Nuit!





9. GỌI NGƯỜI ......................21.12.1972
.........................................dalat


Ta gọi tên Tạ Tốn giữa chiều
..khi mà nắng sắp tắt
....và óc ta cảm thấy loãng như hết rồi
Ta phải gọi lấy tên của một kẻ trong đồng loại
..như thả một cái neo xuống lòng nhân gian
Ta gọi tên của một kẻ đói khát sự sống
..để đánh thức trong ta một đứa đói khát sự sống
....để xem y múa ca trong ngày tàn và nói với y rằng
Hãy sống đi con yêu
Hãy ăn và uống những đường và mật ngọt
..và ngủ say trên những đồi non
Hỡi Tạ Tốn
Ta gọi ngươi cùng đồng bọn say rượu của ngươi
Hỡi những con người mù và nghèo nàn mà thèm nhẩy múa
Ngươi đánh đổi chi với dạ quan hoài của ta không?
Hãy dậy ta bước đi theo vũ khúc của một kẻ say sống
..để ta tạm vui
....trong mùa Tận Thế






10. ĐÓN XUÂN ................21.01.1973
...................................dalat


Mùa Xuân trở về
Trái đất héo hon hơn
Ta biết
Từ lòng đất thâm sâu ta nghe
..những gốc rễ đương tràn lan
....âm thầm hút vơi huyết mạch đất
Tiếng kêu đi vào lòng ta
Ta lay động
Trong ta cũng trổ những hạt mầm
..rân ran dâm cảm
Mùa Xuân
Nó có hứa hẹn gì không?
Có đem lại luống đất nào mầu mỡ
..và hiền lành
....để ta cầy cấy niềm vui?
Hay nó chỉ đem lại những độc dược mới
..những lưu cầu mới
....những huyệt mả mới?
Ta vẫn chờ đợi
..dù ta có lầm tưởng từ tâm của đất
....hay lầm nghe khúc Xuân ca của trời
......bởi vì dẫu sao
........ta cũng được già như trái chín






11. NGÀY ..........................02.03.1973
.........................................dalat


Ngày là chi?
Ta ưa nhìn nó qua bên cửa
Cái đầu vàng rực của nó ẩn trong sương mù
..rồi nó sáng dần thân mình đồng thời trong suốt
....trương đôi cánh xanh vỗ một mạch về
......hang động tím thẫm ở non Đoài
........con tim đỏ au
..........rồi chìm khuất
Mấy bữa nay
..trước khi đi ngủ
....con tim nó rực lửa trông gọn ghẽ mà hung hiểm
......và không trung ngừng tiếng kêu
Chính lúc ấy
..ta phải thốt lên trong lòng
Run sợ ...






12. THỜI ĐIỂM VÀNG ........02.07.1973
..................................dalat


Đời sống quanh ta đang bừng lên
..sửa soạn mùa gặt
Ấy thế mà ta chẳng còn
..chút ruộng vườn nào
Xiết bao trống trải
Có cơn bão nào vừa qua hồn ta
..làm bật lên cái gốc rễ kiên trì
....neo vào đất bấy lâu?
Có đôi cánh nào trong ta đã giương lên
..trực chỉ bể khơi?
Thế thì chào nhé
..những u cốc đã khắc ghi
....mật tự của ta
Chào đó
..những láng giềng đã lãnh đạm nhìn ta
....bốc cháy trong cơn hoạn nạn xưa
Các ngươi có biết không
..giờ đời đã điểm???






13. THƯ TÌNH ..............06.07.1973
.................................dalat


Hỡi người yêu
Càng khi càng xa cách
Chẳng biết buồn vui thức ngủ thế nào
Ta chẳng biết
..người có đắng cay hoặc nồng nàn
....có lãnh đạm hoặc thiết tha
Nhưng ta vẫn xôn xao vẫn u ám
..thì hẳn là người đang xây thành lũy mới
....đang mải mê theo mộng viễn phương?
Thế thì hãy khuất nẻo
..để những chi người làm sẽ chẳng
....khiến ta đau xót
Nhưng cũng hãy đừng quá xa
..để ta còn nghe những tiếng cười
....và bắt những hương thơm
Nếu có khi hoài niệm
..hãy nguyện cầu cho ta chẳng bỏ quên
....ở nơi tối tăm nào đó
......những Của Cải
........Quả Tim và Giấc Ngủ
Còn ta
..hỡi người yêu
....ta muốn nói rằng
Dẫu mai này dòng đời có đẩy ta
..trôi về giữa thiên hà mờ mịt thiều quang
....hay hỏa ngục chói chang thịnh nộ
......thì tình yêu ta vẫn chẳng
........bao giờ chìm khuất
..........hay nhạt phai







14. LÊN NGỰA ................27.08.1973
..................................saigon


Không gian lắng đọng bên ta
Tim son cuộn lại giữa là giòng đêm
Bóng ma ngả rọi trước thềm
Hồn ta khép lại một niềm bao la
Còn chi không ở ngoài kia
Có còn chi thức trước bìa hoàng hôn
Để ta gửi khuất cơn buồn
Và giấc ngủ và nụ hôn cuối cùng
Trước khi vào cõi mênh mông
Miệt mài một bóng ruổi rong tiếng cười


A CHEVAL

saigon,27.08.1973

.

.

L’espace autour de moi s’assoupit,

Le coeur empourpré s’enroule,

.. au milieu de lequel court le fleuve de la Nuit.

De qui est ce spectre qui se détache de la véranda?

Mon âme se ferme sur l’immensité.

.

Y a-t-il quelque chose, au dehors?

Y a-t-il encore quelqu’un

.. debout sur la frontière dorée du couchant?

Je vais chasser au loin ma dernière tristesse,

.. mon dernier sommeil,

.... et mon dernier baiser.

Avant d’entrer dans cette région spacieuse pour me donner,

.. solitaire à la recherche du bonheur.






15. TRƯỚC BÌA HOÀNG HÔN .................17.10.1973
................................................saigon


Hỡi người tình đã quá xa xăm
Ta có mù lòa không
Ta có mang tình thâm rao mời nơi qủi môn quan
Trùng dương nào rên xiết bên tai ta nỗi đắm đuối dường ấy
Hỡi kẻ thù đã gieo thân xuống vực thẳm
Gió mới và nắng mới làm trái tim ngươi quặn đau ư
A ha
Ta đã sớm biết có ngày nay độc ẩm
Ta nhớ khi xưa núi cao vọng âm những lời ta la thét
..mà ngươi đã chờ nghe nơi viễn khơi và nhỏ lệ
Ta nhớ khi xưa có người đã nuôi tình trong cõi lòng nồng lửa
..lang thang trên những ngọn núi hôn mê
....mặc bão và tuyết đuổi theo mùa
Giờ đây chẳng núi cao mà cũng chẳng vọng âm
..để lời ta vụt lặn trong thủy triều
Giờ đây người đã mịt mờ cùng bóng lửa mây
..và trái tim hé cười trên đá nhọn
Hỡi tri âm đã khuất nẻo của ta
Ngươi kịp về nơi nào chưa tịch mịch
..khi thời gian đã cuốn ta vào đêm tối thê lương?







16. ẨN NGỮ MẦU ĐỎ ...............30.10.1973
.......................................saigon


Giọt máu cuối cùng sắp nhỏ xuống
Ta thao thức
Giọt máu im lặng dường bao
..không như hồi chuông của ngày mùa
....làm ta náo nức hay tiếng ngân của thời tiết
......làm ta se lòng


Hỡi các tri âm của quỉ dữ
Ta san sẻ cho các ngươi độc dược
..đã cất giữ bao năm
....trong vườn thiêng
Các ngươi hãy chia phần đắng cay
..và đừng khiến ta đau lòng
Các ngươi hãy từ tốn
..chớ đừng hung bạo
....để giòng suối đời được cạn trong no đủ
......chớ chẳng khô trong uất hờn


Hỡi các kẻ thù của thần linh
Ta rảy hết huyết lệ để rửa sạch
..cho các ngươi
Các ngươi hãy khứng chịu
..để ta được nguôi
Các ngươi hãy quảng đại
..chớ đừng hẹp hòi
....để ta được chết thảnh thơi
......chớ chẳng rũ bỏ ngột ngạt







17. AQUARIUS .................03.12.1973
...................................saigon


Nơi đây có một mình ta vui chơi
..có một mình ta tử biệt
Ta nhìn vào giòng đời
Có chi thao thức có chi xao xuyến
..xua đuổi ta lánh xa
Than ơi
Đó chẳng phải là bóng của một con
..bệnh hiếm hoi gọi tên là Aquarius?


Sao ta vụt thoát ra khỏi sự quay cuồng
..lớn lao kia để lạc lõng giữa thiên hà?
Đã trôi giạt về đâu?
Chẳng tình nhân cũng chẳng tri âm
Không kẻ thù mà cũng không bạn hữu
Mệt làm sao những cơn sốt
Mỗi ngày ta chịu hai lần nung nấu
..cầm bằng tế vật trong mùa hỏa thiêu
Đôi lúc ta nhìn ngắm lại ta
..nheo mắt với những điều bỉ ổi càn rỡ
....và chợt giận thân biết mấy
Có lẽ ta chưa đủ dâm cuồng và thịnh nộ
..để kêu đòi một cuộc giải cứu
....xa xỉ và long trọng


Ờ mà ta đã làm chi vậy nhỉ
Ta đã cười rộ và nhẩy trốn vào cánh đồng
..và ngoảnh lại
Chẳng một ai trong đồng loại rượt theo ta
..để cùng cười ngất hay thóa mạ
Chúng đã rời xa và lên đường thiên lý
Còn ta thì men vào bờ đê
Một cánh diều lảo đảo trên không
..kêu vi vu
Ta đã nghe thấy âm thanh ấy nhiều lần
Trên con đê xa tít ta rảo bước
Xa xa là mầu sắc mới lạ và hung hiểm
..vươn lên từng giây bằng
....đôi cánh hư ảo
Rồi sau đó?
Phải
..nó đã quạt ta bay lốc
....vào cõi lạ này
Nơi đây có khác chi hư không
Không một bến bờ để ghé lại nghỉ ngơi


Hỡi ơi
Những cõi nương náu trơ vơ và
..những cơn mộng dữ
Ta muốn gọi với một trong lũ ngươi
Nơi đây có một mình ta tử biệt
..có một mình ta mím môi cười







18. MÙA GỌI ......................12.12 1973
.......................................saigon


Ta nghe vọng một hồi chuông
..nhắc nhở mùa Noel
Một hồi chuông được gióng lên từ
..đồi núi nào xanh rợn
Ta trông vời một vòm trời trong vắt và thẫm tím
..căng trên những đỉnh tháp cùng núi đá
Nơi đó ta đã từng bay qua
..buồn bã và im lặng
Nơi đó có vườn địa đàng của tình ái
..có giáo đường và quan tài cho
....tuổi xanh ta


Chao ơi
Mùa thiêng khơi dậy trong ta mối hoài
..cảm lớn dường bao
Ta muốn la lên vang động cho được
..lắng nghe lấy vọng âm
....của đồi non yêu dấu
Ta muốn mưa cạn giòng mình trên những
..luống cầy trơ vơ xưa cũ và thấm nhập
....bằng cả thân mình xuống lòng
......thánh địa thiên thu
Vì đó là quê hương của thần linh
..là Olympe mới
....là chiếc nôi của cô đơn và bệnh não
Hỡi đôi cánh vĩ đại
..hãy dập vỗ
....hãy lao vút về cõi mộng nghìn trùng ấy
......cho ta nhắn gửi máu lệ nhắn gửi lời ca tụng
........cảm ân và cầu nguyện cuối cùng







19. GIAO THỪA ...................22.01.1974
................................30.12.quísửu
......................................saigon


Hãy cút đi mùa Xuân mới
Hãy cút đi bệnh não và dâm cảm
Lũ mi cùng những thần linh và ma quỉ
..trần truồng mơ mộng
Lũ mi cùng những tình nhân và kẻ thù đói khát
..sôi sục lửa lòng
Lũ mi cùng những láng giềng ngây thơ
..mà ưa phán xét cay nghiệt
Cút đi khu rừng hiểm nghèo của những
..thi tứ bỉ tiện nóng bức và yểu mệnh
Khu rừng của những kẻ bất hạnh
Mi chỉ mở ra một lần và phúc
..cho kẻ nào không bước vào
Cút theo mi những kẻ còn mê mải cùng
..ngôn ngữ phù thủy và
....cú pháp đồng bóng
Các ngươi cứ tự vẫn bằng niềm xác tín nọ
..cứ yêu và ghét đến xương
....tàn cốt rụi nhé
Và cả mi nữa tên thi sĩ hồ đồ khốn kiếp
..ưa tưởng tượng mọi điều
....phi lễ và tai họa
Hãy cút đi






20. HÀI ÂM ...................16.03.1974
...................................saigon


Sẽ chẳng còn lại điều chi hết
..nếu ta trốn bỏ
Sẽ chẳng còn dẫu chỉ một
..tiếng khóc than
Đời sống đã chẳng vui hơn
..cho ta nhắm mắt
Hỡi ơi
..đời sống và mọi vẻ đẹp độc dữ


Chào đó những bình minh lộng lẫy xuân kiều
..cùng những hôn hoàng tím ngát thu dung
Chào đó những đồi non óng ả dương quang
..cùng những thung lũng nguyệt hồ mộng mị
Chào đó những thiên thanh muôn trùng xanh rợn
..cùng những biển khơi vọng âm lai láng
Chào đó những gió trăng đầm ấm sum hòa
..cùng những ngọn sao xa thẳm cô liêu


Sẽ chẳng còn lại điều chi hết
..nếu ta trốn bỏ
Nhưng ta đã nghe rồi tiếng gọi và dẫu
..không toại nguyện ta cũng
....sẽ lên đường
Phải

..bởi không một vẻ đẹp nào
....gìn giữ yên vui


SONS HARMONIQUES

saigon,16.03.1974

.

.

Il n’y aura plus rien, si je m’évade.

Il n’y aura plus rien, pas même un pleur.

Ma vie n’était pas assez heureuse pour mourir.

Hélas! La vie avec toutes ses beautés

.. violentes et empoisonnées!

.

Adieu, aurores que la beauté du printemps

.. rendait plus brillantes

.... et couchers de soleil empourprés

...... par la froide figure de l’automne!

Adieu, montagnes et collines qui brillent

.. sous l’éclat des midis

.... et vallées comme des lacs fantastiques

...... sous la lune!

Adieu, ciel au bleu sombre d’étendue infinie

.. et mer aux débordements retentissants!

Adieu, vent et lune qui s’embrassent doucement

.. et étoiles perdues dans la solitude immense!

.

Il n’y aura plus rien, si je m’évade.

Mais j’ai entendu l’appel déjà,

.. et bien qu’insatisfait, je partirai.

Oui, car aucune beauté ne contient le bonheur.







21. TRONG BÓNG TỊCH DƯƠNG ......15.04.1974
.......................................saigon


Cơn gió cuối cùng thổi về cánh đồng cỏ
..của hồn ta
Hỡi ơi
..chẳng còn ai khi sao lên quạnh quẽ
Những con lạch đã ngủ yên
Những tàn cây đã sậm mầu
..cầu nguyện thầm thì
Ta chìm trong bóng tối
..khí lạnh
....và niềm mênh mang
Ôi ngày tháng cũ
..như hai hàng lệ sau lưng ta
....trôi vào lăng tẩm nín hơi
Và đây ngày giờ cuối
..giây phút cuối dừng lại ngẩn ngơ
....xem ta có kịp lên đường mới
Hỡi những con đường của định mệnh ta
Tặng mi những câu thơ u ám
Tặng mi những bút mực sum vầy
..bộ y phục của ta trong mùa gặt cũ
....bộ xương khô mà gió chẳng buồn thổi đi
Hỡi những oan khiên của ta
Có phút giây nào mi đã sướng vui
Đây là nụ hôn đã tẩm nọc độc muôn đời
Đây là ngọn lưu cầu đã mài giũa trăm năm
..và đóa hồng nhung đã trổ gai thiên cổ
Trả lại cho những tinh cầu giá buốt
..để ta lên đường không trái nợ
....và được hoàn toàn tan rã


COUCHER DE SOLEIL

saigon,15.04.1974

.

.

Le dernier vent souffle sur le champ herbu de mon âme.

Hélas! Il n’y a personne quand apparaissent

.. les étoiles comme en un désert.

Les canaux sont depuis longtemps endormis,

Les arbres sont devenus sombres,

.. en priant d’un doux murmure ...

Je plonge dans la noirceur, le froid, et l’immensité.

Hélas! Les anciens jours, comme deux courants de larmes,

.. derièrre moi, s’écoulent vers la silencieuse tombe,

Et maintenant, la dernière heure,

.. la dernière minute et la dernière seconde

.... s’arrêtent ahuries pour voir

...... si je recommence à temps.

Oh! Les voies de ma destinée!

Je vous offre les poèmes obscurs,

Je vous offre mes vêtements pour vieille moisson

.. et le squelette que le vent ne souffle pas au loin.

Oh! Mes animosités!

Y a-t-il un temps pour se sentir heureux?

C’est le baiser éternellement empoisonné,

C’est le couteau aiguisé durant toute ma vie,

.. et la rose qui s’est épanouie en épines

.... pour des milliers d’années.

Je les rends aux froides étoiles

.. pour que je puisse recommencer

.... sans dette à la nature

...... et me désintégrer complètement.







22. ÁC MỘNG ......... ...................22.05.1974
................................ .............saigon


Aaaaah
Ta rú lên trầm trọng
Ngươi đó ư?
Đã về đó ư đứa con yêu của biển cả?
Cái chi là nụ cười là tình yêu là độc tửu?
Cái chi mà ngươi nâng lên môi và nếm biết đắng cay?
Hãy lại đây
Ta sẽ nắm lưu cầu moi trái tim ngươi
..ra ngoài nắng gió cho nó biết
....thế nào là yêu đương
Máu não ngươi không đủ làm ta điên loạn thêm đâu
Ở đây ta có cung tên giáo mác để phân thây ngươi trăm mảnh
Ở đây ta có một lời ca ru ngủ ưu phiền
Lại đây bão tố phũ phàng cùng bầy quỉ dữ cả cười trên sóng
Ta cũng còn kia nấm mồ của nhan sắc và quan tài của con tim
Aha
..lại đây
....bộ xương trắng nhởn cùng lưỡi hái long lanh
Ta chán ghét thơ phú rồi
Trong ta có nỗi buồn cao viễn hơn mọi ngôn từ
..ngươi biết chăng
Giờ đây ta chỉ muốn trầm mình giữa bể khơi
..và bị nuốt chửng âu yếm
....bởi loài thủy quái


Hỡi tiếng nhạc rền rĩ bất tận
Hơi thở của những con tầu nghiêng ngả
Hỡi mùa khiêu vũ xa hoa
Thấy giùm ta một cừu nhân hỗn xược
..cưỡi sóng bạc đầu
Nghe giùm ta một tiếng rú đắm say
..nhức buốt vành tai
Nhé nếu ngươi không khuất mắt đi
..không tuyệt tự đi


Ta ngộp thở
Hồn ta đè nặng vì lời nguyền
Sao ta không xé nổ như một cơn sét ghê hồn
..mà cũng chẳng mưa rào nức nở?
Sao không trương hồn xõa rộng và
..xoay tít như một cánh diều u ám?
Hỡi ơi
Lúc này đây
..ta không cần đến thân tình nữa
Lúc này đây
..ta ưa ngắm một bầu trời
....không trăng sao


CAUCHEMAR

saigon,22.05.1974

.

.

Aaaaahhhhh!!!!!

Je hurle éperduement.

Es-tu là?

Mon amour s’en vient-il? Le fils dorloté de la mer?

Qu’est-ce que le sourire, l’amour, le vin empoisonné?

Que porte-tu à tes lèvres et qui goûte si amer?

.

Viens!

Je vais tenir ferme le couteau qui arrachera ton coeur

.. de sorte qu’il puisse connaître ce qu’est l’amour.

Ton sang et ton cerveau ne suffisent pas

.. pour me rendre plus fou.

J’ai ici arc et flêches pour mettre en pièces ton corps.

J’ai ici un chant pour bercer et endormir ma tristesse.

.

Viens, tempête brutale, et groupe de cruels démons

.. rugissant de rires sur les vagues!

Je m’en moque, car j’ai encore un tombeau pour beauté

.. et un cerceuil pour mon coeur!

.

Ah! Viens, maigre et pâle squelette

.. avec ta faucille qui brille amoureusement!

Je suis las de la poésie enfin.

En moi, il y a une tristesse plus noble

.. et une larme plus sincère que tous les mots,

.... le sais-tu?

.

Maintenant, je ne veux que me noyer dans la vaste mer

.. et alors, être avalé tendrement par les monstres marins.

.

Le son de la musique gémit sans fin,

.. les soupirs des barques qui plongent et s’élèvent!

Somptueuse saison pour la danse!

Pour me faire plaisir,

.. voyez un impoli destin qui chevauchent

.... sur les vagues aux crêtes blanches!

Pour me faire plaisir,

.. écoutez le cri perçant qui me rend sourd!

S’il vous plaît, ou bien, allez-vous-en!

.. soyez sans héritier!

.

J’étouffle: Mon âme est oppressée par la lourde malédiction.

.

Pourquoi ne puis-je exploser comme un coup de foudre terrible

.. ou être accablé à devenir pitoyable?

Pourquoi ne puis-je étendre mon âme

.. et le laisser tourbillonner

.... comme un sombre cerf-volant?

.

Hélas! En ce moment, je n’ai plus besoin de l’amitié.

En ce moment, je voudrais admirer un ciel

.. sans lune et

.... sans étoiles!







23. TRÊN VÁCH HẦM MỘ ..........27.06.1974
.....................................saigon


Khi ta chết sẽ có một đàn quạ đen lượn
..trên mây xám vần vũ
....nguyền rủa mặt trời
Trong căn hầm ta sẽ mỉm cười cùng
..bóng tối và nó biết rằng lần đầu tiên
....ta mỉm cười
Lần đầu tiên mưa rơi vần vũ trên
..ngôi nhà hoang mà chung quanh
....là sói tru bất tận
Ôi mùa Đông
..không tuyết giá mà khói sương
Cái chi mặc áo mới như nỗi chết
..đứng rũ buồn nơi cửa phòng ta?
Cái chi giương hai mắt sâu hoắm nhìn
..linh hồn ta mới trương lên
Ta ở đây trong quan tài nắp khảm xa cừ
..thành hình lưỡng cực
Phải
..Vì ta đã chia đôi
Hồn là cái chi trễ nải cất mình lên
..khỏi sự vây phủ của gỗ tràm
....xa cừ và hương khói
......lên khỏi màn mưa vầng mây
........và quạ đen
Còn lại đây xác là tảng băng đơn chiếc
..mà bao giờ hai hàng bạch lạp nhỏ
....xuống trái tim nó sẽ tan vỡ như
......một giọt lệ hồng ...


Khi ta chết bầy dơi sẽ nghe tiếng than
..của gỗ mục và tìm đến giăng
....những cặp cánh đen đúa
Ta sẽ múa trong bầy dơi bằng chút nhịp
..tim cuối cùng nhưng nó biết rằng
....lần đầu tiên ta nhẩy múa
Chúng ta sẽ nhẩy múa suốt mùa Đông
..trên ngôi mộ hoang phế này
Ôi cổ mộ
..không tuyết giá mà khói sương
Nơi đây ta dừng bước lãng du
..ngưng nghỉ mọi tội ác và mộng mị
Nơi đây không kinh cầu hay chuông
..ngân hay tiếng khóc
Hỡi tuyết trắng
..hãy rơi phủ trên nóc nhà trên mọi
....cửa ngỏ của cánh rừng để bình minh
......không bao giờ thức dậy và thức
........dậy theo bao nỗi phiền muộn
Bấy giờ hãy im đi lũ côn trùng và
..chờ đợi loài nhện độc giăng màn
....trên đôi mắt thao thức của chiếc
......đầu lâu để cuối cùng sẽ nghỉ
........ngơi run rẩy như những
..........giọt máu đen ...


SUR LES MURS DE MON TOMBEAU

saigon,27.06.1974

.

.

Quand je mourrai,

Il y aura des noirs corbeaux sur les nuages gris

.. maudissant le soleil.

Dans mon tombeau, je sourirai avec l’ombre,

.. et elle saura que je souris pour la première fois.

Pour la première fois la persistante pluie tombera tristement

.. sur cette maison inhabitée qu’entourent les loups

.... qui hurlent sans fin.

Hélas! L’hiver sans neige

.. mais avec de la fumée et du brouillard!

.

Qui porte de nouveau vêtement,

.. comme la mort inconsolable qui se tient à la porte?

Qui regarde mon âme – comme le lys qui grandit et s’allonge

.. tout seul – les yeux grand ouverts et profonds?

.

Me voici! Je vais pleurer.

Me voici, enseveli dans mon cerceuil incrusté de nacre

.. avec le signe des deux poles.

Oui, comme j’étais divisé en deux,

.. et comme mon âm a quitté mon corps.

L’âme est ce qui s’évade hors de la clôture

.. en bois de santal, en nacre, parfum et fumée,

.... hors de la pluie, des nuages et des corbeaux.

Il ne demeure ici que le corps qui est glace solitaire

.. qui fondra comme une larme rose

.... quand la cire des cierges s’egoutera sur le coeur ...

.

.

Quand je mourai,

Les chauves souris entendront le grincement du bois pourri,

.. et viendront, en étendant leurs sombres ailes.

Je danserai avec elles aux derniers rythmes de mon coeur ...

Mais elles sauront que je danse pour la première fois.

Nous danserons tout l’hiver, sur cette tombe abandonnée.

Hélas! Tombe antique, sans neige

.. mais dans la fumée et le brouillard!

J’arrête ici mes égarements,

.. je cesse mes méchancetés et mes rêves.

Ici il n’y aura ni prière ni choche ni pleurs.

.

Oh! Neige immaculée!

Tombe sur le toit de ma demeure, sur la jungle,

.. pour que jamais ne puisse apparaître le lever du soleil

.... et ne plus jamais réveiller ma tristesse.

Alors, que se taisent les insectes,

.. et qu’ils attendent les araignées venimeuses

.... qui suspendront leurs toiles

...... sur les yeux du crâne et l’entrée de mon tombeau,

........ et enfin reposeront en tremblant

.......... comme des gouttes du sang noir ...







24. VỚI CÔNG TRÌNH CỦA ODIN ......14.08.1974
.........................................saigon


Ta nguyền rủa mọi sinh vật sống và chết
..ăn và bài tiết trên trái đất ngu đần
Những sinh vật biết làm tình
..cuồng nhiệt hoặc lãnh đạm
Chúng là phường bỏ đi


Ta thất vọng khi chúng trở thành những con người
Những đứa tham lam vọng động mà bất lực
Những đứa thờ phụng trí não
Những đứa lái buôn chủ nghĩa
..lái buôn luân lý ghẻ lở và
....chân lý què cụt
Chúng là phường đê tiện


Ta ghét bỏ khi chúng tụ tập trên cái
..quê hương khốn khổ
....mảnh đất khai nồng
......để suy tôn một danh từ đáng bị lăng trì
........Tổ Quốc
Những anh hùng và những giáo chủ
..bán thân bất toại
Những đứa giành giật lá cờ để che thân
Chúng là phường vô lại


Ta chán ngấy khi chúng di truyền nhau
..họ hàng máu mủ
....thứ xiềng xích đáng buồn
Những tổ tiên đa đoan cùng những hậu duệ vô phúc
..dắt nhau run rẩy trên sợi dây
....của sợ hãi
Chúng là phường nô lệ


Ta căm giận khi ta lại là đồng loại của chúng
Ta sống âm ỉ với muôn ngàn tính từ


Hãy bùng lên
Hãy chết cháy
Hãy hủy diệt khủng khiếp
..để không còn là một điều gì
....dẫu là hư vô


Ta khinh bỉ hư vô


SUR LES OEUVRES D’ODIN

saigon,14.08.1974

.

.

Je maudis toutes les créatures

.. qui savent comment vivre et mourir,

.... comment manger et excréter sur cette terre stupide,

Les créatures qui savent comment faire l’amour,

.. passionément ou froidement:

Groupe qui mérite d’être abandonné!

.

Je suis sans espoir

.. quand elles deviennent le genre humain:

Ceux qui sont cupides, intrigants mais impuissants,

Ceux qui adorent le savoir,

Ceux qui distribuent les doctrines,

.. distribuent les morales sales et les vérités boiteuses.

Groupe obscène!

.

Ils me font honte

.. quand ils s’asseblent dans cette région malheureuse,

.... cette terre qui sent l’ammoniac,

...... pour vénérer un nom

........ qui mérite d’être disséqué à mort:

.......... Patrie!

Les héros et les chefs de sectes qui sont paralysés.

Les hommes qui se disputent le drapeau

.. pour s’en recouvrir eux-mêmes.

Groupe trompeur!

.

Je suis dégoûté

.. quand ils transmettent à la postérité

.... les pitoyables liens,

Les ancêtres compliqués avec leurs descendants malheureux

.. qui vont ensemble en tremblant sur la corde le la peur.

.

Je suis furieux

.. quand je suis de leur race.

Je vis secrètement et continuement

.. avec des milliers d’adjectifs.

Enflamme-toi!

.. Brûle à mort!

Détruis-toi complètement et terriblement pour devenir rien,

.. et même le néant!

.

Je méprise le néant!







25. VỀ NHỮNG BÀI THƠ ..........24.08.1974
.....................................saigon


Kẻ nào mà ta chưa hề nói với y một lần
..Hãy nghe


Thơ phú chẳng phải là tinh anh phát tiết
..cũng chẳng phải sự buồn rầu lên tiếng
Nó chẳng khác chi hơn một bãi đờm
Người không bệnh thì không có đờm
..nhưng chính y là con vi trùng
....khiến cho ta bệnh và khạc nhổ
Vậy chớ cười


Chớ tưởng thi nhân nào cũng phơi trải
..tim óc mình cho ngươi ngự lãm
....dẫu bằng những giòng chữ sáng sủa
......hay trắng trẻo
Tim óc ta cho dù không khô đặc và
..mục nát như ngươi cũng chẳng thể
....phơi trải hồn nhiên
Không ai có đủ mật ngọt cho ruồi bọ rúc rỉa
Vậy chớ phê phán


Nhất là khi hồn thơ ấy là khu rừng độc dữ
..với hoa trái hiểm dẫn dụ quỷ thần
....thì hãy khoan
Không một cõi lòng nào còn nồng nàn
..lại có thể thanh thản với mùa màng ấy
Bởi không một ong kiến nào sống
..bằng cường toan hay thạch tín
Vậy chớ ngâm vịnh








26. QUỶ THẦN CA .....................28.08.1974
..........................................saigon


Nếu tim ngươi sắp ngưng đập
..nếu ngày sắp tàn
Hãy gọi lên to tiếng những đấng cứu thế dị thường
..những tên gọi làm ấm lòng địa cầu
Frankenstein Belphegor Dracula Krolock
Loki Poseidon Hades Zeus Odin
Khi ấy ngươi sẽ được cháy lại
..bằng ngọn lửa tiền sử
Hãy kêu gọi như vầy
Hỡi những ảo tượng trung thành của ta
Frankenstein
..Quỷ hồi sinh
....Độc tửu thái cổ
..Mở lớn đôi mắt trắng dã moi trái tim hồng
....béo bở của ta giơ lên cho
......chim muông nom rõ từ tâm
Belphegor
..Quỉ phá hoại
....Mật đắng mới
......Nhẩy luân vũ trong dạ y thùng thình
........Mải mê trên những đỉnh tháp đá xa xôi
..Hãy về
....Hãy nắm chặt lưu cầu để trừng
......phạt não bộ của ta xuẩn động
Dracula
..Quỷ truyền kiếp
Krolock
..Quỷ khát máu
....Lưỡng cực bất tường
......Băng mình trong sương đêm và cây rừng
........bằng cặp cánh đen đúa
..Nhớ khi xưa từng giao du
....thì hãy nếm biết giọt máu đắng của ta đi
Loki
..Hỏa thần
....Trợn mắt làm thinh trên ngọn Vésuve
..Hãy reo rắc lửa vàng xuống Sahara thánh địa
Poseidon
..Thủy thần
....Mỉm cười nham hiểm dưới đáy vực Planet
......Chờ đợi cuồng lưu
..Hãy trỗi bạo bệnh
Hades
..Mộng thần
....Tinh trùng của giấc đen rợn
......Thao thức dưới những hang động âm u
..Hãy cười phá thành từng hồi động dất
Zeus
..Ác thần
....Hoài thai tai họa
......Gào thét trên dẫy Hy Mã Lạp băng tuyết
..Hãy ném xuống bình địa những cơn thịnh nộ xanh chói
Odin
..Sinh thần
....Nghệ thuật lâm bồn
......Ngự trên tòa Walhalla ngất ngưởng
..Hãy cúi nhìn trên chiếc cầu vồng thất sắc

Nếu tim ngươi đã ngưng đập
..nếu ngày đã tàn
Hãy la lên to tiếng những lời hẹn ước
Frankenstein Belphegor Dracula Krolock
..Lũ quỷ dữ
Loki Poseidon Hades Zeus Odin
..Bọn tà thần
Hãy dùng nhan sắc của các ngươi
..để chúc phúc ta
Các ngươi sẽ dự tiệc trên xác ta
..mỗi đêm trăng tròn
Sẽ tiêu hóa những cơn buồn chưa nguôi
..cùng với cơn giận dữ không dứt của ta
Nhé
..Cho đến khi xác ta hoàn toàn tan rã
....thành muối của đất và hồn ta vượt qua bên kia
......bến bờ của động tĩnh
Bấy giờ
..bọn quỷ thần
....các ngươi có thể vênh váo hay khuất mắt
Ta sẽ không bao giờ còn khiến
..các ngươi phải bận lòng


LE CHANT DES DÉMONS ET DES DIEUX

saigon,28.08.1974

.

.

Si ton coeur est sur le point de s’arrêter,

Si le jour est sur le point de s’éteindre,

Appelle à haute voix les étranges sauveurs du monde,

.. les noms qui réchauffent la Terre!

Frankenstein! Belphégor! Dracula! Krolock!

Loki! Poseidon! Hadès! Zeus! Odin!

Alors, tu brûleras de nouveau du feu préhistorique.

Appelle-les ainsi:

Mes fidèles illusions!

.

Frankenstein! Démon qui ressuscite!

Le vin le plus anscien qui empoisonne!

Ouvre large tes yeux pâles, saisis mon coeur rose et sain,

.. élève-le bien haut pour que les oiseaux

.... puissent voir ma bonté!

.

Belphégor! Démon dévastateur!

Fiel le plus nouveau et le plus amer!

Dansant dans ses amples vêtements nocturnes

.. et disparaissant dans les lointaines tours rocheuses.

Reviens!

.. Tiens fermement le couteau

.... pour punir mon cerveau stupide!

.

Dracula! Démon transmetteur!

Krolock! Démon assoiffé de sang!

Deux malheureux poles!

Traversant la jungle pleine de rosée de leurs ailes noires.

Si vous vous souvenez de notre vieille amitié,

.. goûtez mon sang amer!

.

Loki! Dieu du feu!

Possédé par les démons,

.. roulant ses yeux et tenant sa langue

.... sur le volcan du Vésuve,

Arose de ton feu d’or la terre sainte du Sahara!

.

Poseidon! Dieu de l’eau!

Sanctifié,

.. souriant méchamment sous l’abîme de la Planète,

.... dans l’attente d’un violent courant,

Produis la fatale maladie!

.

Hadès! Dieu du rêve!

Sperme du rêve sombre!

Se réveillant sous les mornes caves,

Hurle en tremblements de terre!

.

Zeus! Dieu du mal!

Qui enfante les désastres,

Hurlant sur l’Hymalaya de glace et de neige.

Lance violemment ta fureur bleue et éclatante sur la terre!

.

Odin! Dieu de la vie!

Art d’enfanter!

Assis sur le Walhalla qui se balance.

Sans amour. Sans vêtements.

Penche-toi sur l’arc-en-ciel aux sept couleurs!

.

.

Si ton coeur a cessé de battre,

Si le jour s’est éteint,

Crie à haute voix l’heureuse promesse:

Frankenstein! Belphégor! Dracula! Krolock!

.. Les méchants Démons!

Loki! Poseidon! Hadès! Zeus! Odin!

.. Les Dieux pervers!

Souhaitez-moi le bonheur avec toutes vos beautés!

Vous ferez un banquet sur mon corps

.. chaque nuit de pleine lune,

.... digérerez ma tristesse attardée

...... et ma colère interminable,

Vous tiendrez la promesse jusqu’à ce

.. que mon corps soit complètement dispersé

.... dans le sel de la terre

...... et que mon âme traverse les frontières

........ du mouvement et du repos!

Alors, vous, Démons et Dieux,

.. pourrez prendre de grands airs ou fuir au loin.

Je ne vous embarrasserai plus jamais!








27. QUY ƯỚC MỚI .................03.09.1974
......................................saigon


Gọi là súc vật bỉ tiện
..những kẻ bắt tay
....cám ơn
......và xin lỗi
..những kẻ thèm khát đoàn kết
....xây dựng
......học tập
........giáo dục
..........lãnh đạo ...


Gọi là yêu tà
..những kẻ thèm khát sáng tạo
....họa
......điêu khắc
........nhạc
..........
............thi
..............ca
................xiếc
..................hề
....................và kịch ...
Chúng làm chật chội đường xá


Gọi là quân tử
..những kẻ biết phơi bầy sự hèn nhát
....biết phá hoại tham ăn và đánh lộn giữa phố chợ
......biết phản bội và vô luân ...
Chúng đi tiên phong khai quang địa cầu


Gọi là thiên tài
..những kẻ nào câm
....và điếc
......và mù
..những kẻ dám bĩu môi tự vận khi chưa đến tuổi
....những kẻ điên hỗn điên hào ...


Gọi là giác ngộ
..những kẻ nào hăm hở bắt nhốt vào sở thú bọn học sĩ
....nổi lửa thiêu hủy mọi thư viện
......mọi hàn lâm viện
........mọi hoàng cung -
..........những nhà chứa ghê tởm


Gọi là cứu thế
..những kẻ nào góp phần vào việc diệt chủng loài người
....những kẻ mưu đồ làm nổ vỡ địa cầu







28. CƠN SỐT MẦU XANH ..... ....... ....25.03.1975
............................ ............. .thápchàm


Ta lắng nghe tiếng hát mới của biển
Nhưng chỉ có tiếng sóng
Những làn sóng mơ màng đến những
..con cá mập răng nhọn
Ta đã thấy chúng rồi
..và giờ đây ta nghĩ đến những thứ khác


Cái khối nước hỗn xược ấy vẫn than thở trong lòng vịnh
Đó là biển chết
Thỉnh thoảng nó được an ủi bằng vài cơn gió mặn


Không một con tầu -
..tên lính quả cảm
Tình yêu tuy nghèo nàn nhưng cũng làm
..cho nước xanh hung dữ
Mầu xanh tối đói lòng từ lâu
Nó đành nuốt những vỏ sò và
..mảnh gỗ rêu trơn trợt ...


Lũ người đông lúc nhúc
..có lẽ đến từ phương xa
Da chúng đỏ hỏn như kiến
Chúng lặng lẽ rút lui lên cát nâu hồng ẩm ướt
Bấy giờ là đúng ngọ
Chúng từng ngâm mình trong nước để rửa ráy
..sự lo sợ thường trực và đã đến lúc
....phải hong khô sự chán nản


Mặt trời bị nước biển phản chiếu làm cho xanh xạm đi
Nó bị trả đũa sự kiêu ngạo
Bằng những nhẩy vội vàng
..mây tránh ra xa ...


Phải có những mùa mà biển mở ra để quét sạch
..sự dơ bẩn kinh niên của bãi cát
Vì vậy đã để lại những cái lằn khủng khiếp
Nước biển trào lên đó và để chẩy những giòng đầy bọt
Phút chốc bãi cát biến thành cái mép ứa dãi
..của một đứa trẻ con rám nắng ...


Cơn thịnh nộ của ngày giáng xuống đột ngột
Mặt nước sôi lên những cánh hoa bạc dưới
..những trận nổ bùng mầu xanh chói
Mi có hài lòng không?
Quả thật đó là khúc Khải hoàn


FIÈVRE BLEUE

thápchàm,25.03.1975

.

.

J’écoute le chant de la mer

Mais il n’y a que le bruit des vagues.

Des vagues qui rêvent de requins aux dents aiguisées.

Je les ai vus,

.. et maintenant je pense à d’autres choses.

.

Cette masse d’eau impolie continue

.. à hurler au coeur de la baie.

C’est la mer morte

Qui est parfois consolée par les vents salins.

.

Aucun bateau en vue – aucun soldat au coeur ferme.

L’amour est pauvre, mais il suffit

.. pour rendre l’eau d’un bleu cru.

Le bleu sombre est affamé depuis longtemps,

Forcé d’avaler les coquilles

.. et les épaves tapissées de mousse glissante.

.

Des gens se baignent, nombreux.

Venus peut-être de très loin,

Leur peau est aussi rouge que celle des fourmis,

Ils disparaissent calmement

Dans le sable brun et humide.

Il est midi maintenant,

Ils se plongeaient dans l’eau

.. pour se laver d’une crainte permanente.

Et c’est le temps d’assécher leur découragement.

.

Le soleil se reflète dans l’eau de la mer

.. et tourne au bleu pâle aussi.

Vengeance contre son orgueil.

En sauts empressés, les nuages filent au loin.

.

Il faut des saisons à la mer pour s’ouvrir,

.. pour balayer la saleté chronique du sable.

C’est pourquoi demeurent ici les terribles marées.

L’eau de mer déborde et laisse là les vagues

.. qui s’entrecoupent, pleines d’écume.

En un instant,

.. le sable se faufile entre les lèvres desséchées

.... d’un enfant au teint bronzé.

.

L’ardeur du jour est soudainement vaincue.

La surface de l’eau bout de fleurs d’argent

Sous les explosions bleues et brillantes.

Es-tu satisfait?

.

En vérité, c’est le chant de la victoire.






29. VĨNH BIỆT ....................01.04.1975
.....................................thápchàm


Hỡi người yêu
Mầu đen vĩ đại tinh khiết
Bóng đêm cửu trùng bất tuyệt
Ta đã giam mình trong trái tim dịu dàng đó
..Trái tim giát đầy sao và
....tuôn chẩy mật ngọt của trăng
Thế nhưng ta chẳng thể cứu nhau đâu
..Ta biết
Chẳng thể nào thoát ra khỏi bến bờ
..của gai và lửa
Chẳng thể nào đem nhau vào vũng thiên
..thu sau lưng bốn mùa luân vũ
Sương sẽ điểm trên mái đầu chúng ta
..và cát bụi sẽ khảm hằn vầng trán
....nhưng chúng ta vẫn chưa được tha thứ


Dù trong cơn thao thức của ngày hay
..giấc chập chờn của đêm
....ta vẫn níu chặt trái tim của nhau
......và mím môi cười
Hơi thở đau đớn của ta
..máu của linh hồn
....ta đã dùng để nuôi tình
......có phải?
Nhưng cái tinh cầu đầy bí mật nơi
..trời xa kia chẳng phải
....là quê hương của hạnh phúc đâu
Ta đã đoán biết từ buổi đầu tiên
..rời bỏ nơi trú ẩn để tìm nhau
Nhưng vẫn sớm sủa làm sao mùa sinh ly
Ta chẳng kịp rứt lìa trái tim mình
..mà trao tặng
Hỡi ơi
..bây giờ thì chẳng còn kịp
....cho một điều chi nữa rồi


Sao bấy lâu ta chẳng giết nhau
Sao ta đã không gìn giữ nhau bằng máu
..để sự yên nghỉ cuối cùng không bị
....cuốn trôi bằng lệ
Giờ đây ta không biết niềm
..vui là chi nữa
Trong xa cách ta không còn cầu nguyện
..một điều gì
....dẫu nhỏ nhoi


ADIEU

thápchàm,01.04.1975

.

.

Oh mon amour!

Grande et pure noirceur.

Nuit perpétuelle du Ciel.

Je me suis emprisonné dans ce tendre coeur.

Un coeur incrusté d’étoiles qui sécrète le miel de la lune.

Mais nous ne pouvons pas nous sauver mutuellement,

.. je le sais.

Nous ne pouvons pas fuir la frontière des épines et du feu.

Nous ne pouvons pas nous conduire dans l’éternelle baie

.. après les quatre saisons qui valsent.

La rosée décorera nos cheveux,

.. et une poussière encroutera nos fronts

.... mais nous ne serons pas encore pardonnés.

Bien que dans les accès quotidiens de réveil

.. ou dans le sommeil de plomb des nuits,

.... chacun de nous s’agrippe au coeur de l’autre

...... et sourit amèrement.

.

Notre pénible respiration – sang de notre âme –

.. était employée pour nourir notre amour, n’est-ce pas?

Mais, l’étoile secrète si loin dans la solitude

.. n’est pas le pays du bonheur.

Je le devine,

.. depuis que nous avons quité notre abri personnel

.... pour nous trouver la première fois.

Mais comme arrive tôt la saison de nous dire adieu!

Je n’ai pas retiré mon coeur à temps pour te le donner.

Hélas! Maintenant, rien ne peut être à temps.

Pourquoi ne nous sommes-nous pas tués depuis longtemps?

Pourquoi ne nous sommes-nous pas conservés mutuellement

.. avec du sang de sorte que le dernier reste

.... ne soit pas emporté par les larmes?

Maintenant, je ne sais ce qu’est le bonheur.

Quand je suis loin, je ne prie pas,

.. même pour la plus petite chose.






30. GIỜ ĐẾN .....................12.04.1975
......................................saigon


Vẫn chỉ là sự chọn lựa và trả giá
Ăn uống
..Ngủ
....Yêu và
......Bài tiết
Những con tầu của bọn cướp biển rẽ sóng giữa
..sương mù thả neo xuống đáy tim ta
....đầy máu đọng và bức bách đôi cánh ta
......trở lại đất liền
Thế nhưng
Ta
..đào
....tẩu


Bóng đêm ngã vật xuống như một thi
..thể lạnh toát
Một thứ hạnh phúc bỏ lại đàng sau ta
Những tinh cầu mới xuất hiện
..Những nghĩa địa mới
Ta không hướng về đó đâu
Này
..cái lục địa đầy bất trắc sẽ khuất xa và ta
....không hành trang
......sẽ đặt chân đến cõi
........bất khả tư nghị
Ta không còn mơ mộng nữa
..nhưng bùng cháy và tự hủy
Chuốc lấy cái hạnh phúc đơn thuần mà sáng láng
..của bầy tuệ tinh
Không một lời chúc phúc cho cái
..đám táng vĩ đại quả cảm
Nhưng ta bằng lòng như vậy
..luôn luôn


Thôi nhé
..mi cứ chờ đợi bình minh
....đầy nọc độc của mặt trời cất
......tiếng cười trên sa mạc
Phần ta
..giờ đến
....và đã đến rồi


LE TEMPS EST VENU

saigon,12.04.1975

.

.

Il y a encore du choix et du marchandage à propos

.. de manger,

.... dormir,

...... aimer

........ et excréter.

La navire des pirates de la mer

.. fend des vagues dans la brûme,

.... plonge son ancre dans le fond de mon coeur

...... rempli de sang coagulé,

........ et force mes ailes à retourner

.......... au continent,

Mais:

.. Je

.... fuis!

.

L’obscurité s’évanouit comme un corps mort glacé,

.. comme une sorte de bonheur laissée derrière moi.

Les nouvelles étoiles surgissent: Les nouveau cimetières!

Je ne me dirige pas vers elles!

Et, soyez-en sûr,

.. le continent de secours sera hors de ma vue.

.

Alors, moi, sans bagage,

.. je mettrai le pied sur le monde

.... inpensable et inconseillable.

Je ne rêverai jamais plus,

.. mais je m’enflammerai et me détruirai moi-même,

.... apportant sur moi-même le pur mais brillant bonheur

...... de ces comètes.

.

Il n’y aura aucune parole pour souhaiter le bonheur

.. dans ces grandes et précises funérailles.

Mais je l’accepterai

.. toujours.

.

Toi, tu peux attender le lever du soleil plein de venin

.. qui élèvera son rire dans le désert.

.

Pour moi, le temps est venu!











31. VỌNG ÂM CỦA THỜI GIAN ...............24.07.1975
.................................................dalat


Hôm qua
Đến đó ư
..những cơn rạn vỡ của thượng tầng không khí đầy bão tố
Đến như những bầy chim và không ra đi nữa
Làm ung mủ mọi tiếng cười
Đắng và tanh lợm
Não bộ của ta bị vấy dơ bởi ngôn từ
Hẳn là nó không muốn hoài thai những tư tưởng dơ bẩn
..nên nó xô đẩy ra tận bể khơi những giòng chữ vô nghĩa
....vì bị đẻ non
Đấy là những giòng chữ phù phiếm của ngàn lẻ một đêm
Yên ổn cho các ngươi cho đến ngày
..mà đất mở ra


Ngày mai
Trong ngày ấy chính loài có cánh sẽ
..cất tiếng khóc trước tiên với
....những trái tim tan vỡ
Và mưa và mưa và mưa
Phải
..sẽ cuốn trôi đi mọi mùa
....mọi vương quốc
Trong mật thất đầy dung nham
..vị thần của nhan sắc tẩm độc sẽ mỉm cười
....như một đóa hoa không hương
......sẽ thì thầm đầy kích động
Nào
..bầy pháp sư
....hãy chạy theo cơn lốc mê sảng
......để mi sẽ được bốc cháy thành hương lửa
........cho mùa tế lễ vĩ đại


Hôm nay
Là vẻ trì độn không đường dấu diếm
..lời nói được bắn đi
Vì đâu???










32. VƯỢT QUA ............................04.01.1976
...............................................dalat


Hãy đến gần ta mà xem mầu sắc giết nhau
..trên cõi mê loạn
Hãy đến bên ta mà xem hư thực giao hợp
..trên thần kinh căng thẳng của con người
....và xem có một thế giới để đi về mỗi khi hoạn nạn
Thế giới đó đang hít thở bằng nhịp điệu boston
..Và chi nữa?
Thế giới đó được mời gọi để san sẻ một chút ánh sáng
..và bạo bệnh
....và được đánh động cho tung muôn ngàn đợt sóng bạc đầu
......xô ra cả bến bờ của láng giềng
Ta gọi đó là lụt lội tâm linh


Ta vẫn thường nghe đất động luôn
Hỡi ơi
..và mưa
Từ một năm nay mùa màng rạn nứt
Hẳn có một trái tim đang vỡ tan trong thời khắc này
..và mầu xám khói hương của vũ trụ không nơi trút thoát đã
....đọng vào tim ta trong cùng một khoảnh khắc ngột ngạt
Vũ trụ chuyển mình
Như một lằn chớp
..đứa con của thiên thượng vụt nháng từ bên Đông sang bên Tây
....và hồn ta cong uốn trầm trọng như một cánh cung đang chịu
......sức nặng của dục vọng tối hậu:
........Giải thoát
Những ngôi sao trong thần kinh ta
..đang hướng đuôi về linh tượng
Này
..hãy ngắm mùa sao băng trong
....tịch dạ miên trường


Bên kia đất bình minh được gọi dậy để
..mê hồn lũ ong kiến khốn cùng bất hạnh
Làm việc
Lũ ngươi cứ làm việc và bám lấy đất và nuôi tình
Nhưng này
..Chỉ có bốc lên hương khói ngũ sắc của một lễ vật ghê tởm
Bởi lũ mi chỉ hàm dưỡng nọc độc mà thôi
..Phải chăng?
Thì đó
..lũ mi cứ mang vác cơn ung thối lẫm liệt mà đi tuần tiễu
....mọi cơn đau của ta còn ghi lại trên bạch nhật


Ta muốn dầy xéo lên đất đá
Làm đi
Sống đi
Và xuất huyết ngầm trong mọi thớ não mọi ý tưởng
Hỡi đứa con sa đọa
Tay mi móng vuốt như ó
..và chân sưng như gối lạc đà vì quỳ lụy đời sống
Hãy cứ sống đi
Hãy sống tóe máu trên ngày trắng xóa và
..giờ giấc đỏ ngầu chẩy xiết
Sống và chết đi
..mà đừng làm đau xót đến trái tim bất tuyệt của thời gian
....và đừng tẩm độc không gian
......bằng ý thức mi
Khốn cho mi loài tham sanh úy tử
Bởi vậy mi gọi là đứa con của sự hư mất
Mi sẽ được hư mất toại lòng


Mặt trời thì vẫn mọc luôn
..nhưng mọi sự dường như đổi mới
Bởi một mảnh tinh túy của đời đã được chuyên chở khuất mờ
Mảnh tinh túy của đời
..Những kẻ được gọi
Chúng đã lên đường đi đến dự yến tiệc linh đình
Lúc đó là cuối mùa Đông
Sẽ có những cơn bão rớt để làm trái tim
..cuốn lại trong lửa nồng

.... và kêu than một cách sung sướng vì cảm nhận an lạc
Ôi những trái tim
..được cứu chuộc ngay từ nguồn băng giá tháng Chạp
....khi mà ngôi sao Bết Lê Hem gieo trên thiên đỉnh một hồi
......chuông ngây ngất tế độ
Chúng thu mình đi qua làng tuyết và băng
..giữa bầy cừu và dê
....lướt thướt kéo đi như một giải hoa nồng ngát giấc mê
......như bầy vũ công quả cảm
........những tế vật ngọt ngào cân quắc
..........ngon mắt cửu trùng


Mi trễ nải là phải lắm
Cho bõ cái phần số đa đoan
Còn ta
Thôi nhé
..Ta phải biến mình thành một mũi tên
....để hoàn tất một cuộc vượt qua
......không tiền khoáng hậu










33. GIẢN DỊ ...................18.01.1976
.....................................dalat


Trên triền nắng rớt loang xoang
Mênh mang ráng đỏ hôn hoàng ngân lên
Gió qua xanh ngát bên thềm
Một vì sao đã êm đềm ngất say
Lưng trời nỗi nhớ thoảng bay
Rồi phôi pha với tháng ngày ngậm sương
Sao không chớp bể mưa nguồn
Mà lòng ai cũng nhạt hương phai trầm











34. SINH NHẬT .........................30.01.1976
.............................................dalat


Thức dậy
Nhìn xuống đáy của đêm tối
..gặp hai mảnh nhỏ sáng mờ hình vuông:
....Cửa sổ
Trong đó có mấy lá chè đẫm sương bạc và
..khói xanh của bình minh


Giờ thứ năm
Mặt trời muộn
Mùi tinh khiết của những vì sao còn váng vất
..ghim vào khứu giác
Tiếng cười và tiếng chân đi
Nghe như tiếng cười của mầu trắng
..của mặt trời
....của ánh sáng
Cái vành sáng ửng đã trương lên hốt hoảng
..giữa thanh thiên bạch nhật:
....Mặt trời
Như nhìn qua một kính hiển vi
Cái dĩa vàng rực rỡ có nhiều vật ngo ngoe ở giữa
Những cái noãn vàng
..những con nòng nọc đang nổ lốp đốp ấm áp
....làm rơi xuống những lớp không khí đầy mùi nắng


Giờ thứ bẩy
Có cái loa nào vươn lên trên không kêu thét
..và gió nổi trên thượng tầng không khí
Có đạo binh nào kéo qua thiên không
..để rớt lại những dấu giầy đinh lấp lánh lao đao
Không hiểu ngày mùa điều hành như thế nào
Có gì lạ trong ngày?
Cơn say khí hậu


Giờ thứ mười
Một cái nhẩy đĩnh đạc của một con trong loài có vú
..xuống vực hư mất
Loài có cánh và có vú
Sữa của loài có vú tràn lên mặt vực
Trong cơn mơ sữa của chúng vẫn tràn lên mặt vực


Một đám bụi mù thành hình một gã khổng lồ lớn vùn vụt
..đầu cất lên mây
....chân tay cuống quýt vì gió
Gã đang tan đi
..chỉ còn lại mái tóc dài như lửa
....trải rộng
......và cái miệng dường như mỉm cười ...



Móng vuốt của nắng bén rát đỉnh đầu
..rồi trời sầm đột ngột
Mầu vàng gầy ốm vì thiếu vắng mặt trời
Cái tháp nhọn hoắt xây bằng nắng xụp đổ tan tành
..và gió cuốn đi mỗi nơi một mảnh trắng đục
....bàng bạc mặt đất ...
Đất sáng hơn bầu trời
Giờ thứ mười một


Cơn sốt bừng bừng
Trái đất như trương nở dưới bóng mây
Con đường bên ngoài loãng ra chẩy xiết
Mọi vật đều gây gây
Nhà máy đèn chiếc xe rặng cây ...
..mọi vật đều xuất huyết ngầm
....và trở thành xanh bạc như mây
Lốm đốm gió nổi ở phía xa
..từ sông lại
Tiếng thở dài của một con vật
..không lạ mà cũng không quen
....đến sát gần bên kia tấm màn the mỏng
......của khoảnh khắc


Giờ thứ mười hai
Cơn sốt đến như cái phủ choàng của buổi chiều
Hơi thở đi ra
..và đi ra
....như một cái bong bóng xì hơi
Mồ hôi nhỏ xuống nền đá thành một ngôi sao mầu lục
..thoi thóp dịu dàng ...


Giờ thứ mười ba
Giấc ngủ gây lạnh
..gây lạnh cho tới chiều tối ...
Giấc ngủ đánh mất một khoảng thời gian
..không biết bao lâu ...


Thức dậy
Chiều tối
Mầu đen ngùn ngụt bốc lên trong yên lặng
Qua cửa sổ cái gì thoáng nhanh như chớp mắt
Một cơn gió
..hay một cái lá?
Chẳng biết mấy giờ
Một lá chè xanh
..Hai chiếc
....Ba chiếc
......Nhiều nữa:
........Một chục lá chè xanh long lanh đong đưa
..........trong khung vuông sáng mờ:
Đáy của đêm tối
Đáy của giấc ngủ


Cơn lục đục của đàn chuột trên trần nhà nghe náo nhiệt
Có thể là tiếng tim đập không?
Hay là bước chân của thì khắc khổ hạnh?


Nhà đèn sáng một mình bên kia đường
Mầu đen khô khan vẫn bám chặt lấy mọi thứ
Cũng như mọi khi sương sẽ làm cho nó
..mềm mại ra bây giờ


Đồng hồ nhà ai đánh coong coong
..Không đếm được
Đã khuya rồi
Tiếng đồng hồ khua lên như cái gì đã gọi đúng tên thì khắc
Cái gì đó đã réo rắt nổi lên
..trên bóng tối và im lặng


Nhà đèn vẫn ì ầm một mình
Buổi tối sao nhiều quá
Trời rải sao như đô thị về đêm nhìn từ ngoại ô
Thủ đô
..với những cánh cửa sổ mở rộng
....làm rơi ra ngoài mọi thứ bốc cháy được
......thành những cái mỉm cười bí hiểm
Đạo binh vĩ đại của lửa
..hay của thứ hạnh phúc nào
....bất khả tư nghị?
Có phải là nó đã để lại những dấu giầy lấp lánh
..trên thượng tầng thanh thiên bạch nhật?


Chạy đi
..Chạy đi
Thời khắc và đạo binh dị dạng
Tiếng cười lấp lánh trong tối
..như tiếng đồng hồ
Nghe đâu đó cặp chân của loài có cánh
..và có vú
....vừa nhẩy xuống vũng hư mất
Nhưng
..cái đó
....dường như vô nghĩa










35. KHÚC QUANH THÁNG HAI ..............17.07.1977
..............................................saigon


Đã qua rồi cơn sốt của Aquarius
Bấy giờ là cuối tháng Hai
Hắn đã tìm lại nguồn nước ẩn
Hắn phải chẩy đúng giòng mình
..cho dù sẽ tìm thấy chẳng khó khăn gì
....đấy là một giòng thiếu hẳn vẻ tinh tuyền
......của Jimenez
Giòng của hắn?
Ờ thì là một cơn văng vọt cho đến tận cùng của các thế kỷ
..cái tia nhìn ủ ê mà chói lọi của tịch dương
Tịch dương
..cái sự sống đang rời bỏ ấy mà
....nó vốn thơ mộng vì thiếu cái vẻ khẩn trương bức sốt
......của chân lý lúc chính ngọ nhưng lại tràn đầy
........vẻ bi hùng của cuộc sống còn
..........giữa sáng và tối
Chính vậy
..cái ẩn mật thiêng huyền mà nó rao mời
....trong cái tia nhìn xao xuyến nọ
......mới khích lệ làm sao
Nó rao mời một lời hứa hẹn
..Nó sẽ trở lại sau đêm dài
Nó vẫn hằng hữu một cách quyết liệt
..và nhịp nhàng đúng điệu


Khi xưa hắn nói
..Ta ưa thích sự cháy bùng
Bởi đâu thế nhỉ
Mặt trời rực sốt bấy giờ còn mơ tưởng đến quang
..vinh của chính ngọ và nó
....có thể đòi chi khác hơn
......là sự cháy bùng
Ở nó đã phun ra dài ngất những đam mê và
..cuồng nộ ghê người trong thinh không chói lọi
Nhưng đã qua cơn sầu thảm được chúc phúc của thế kỷ
..Cơn đau ê ẩm đó
Và mở ra lời gọi mới
Ta là sự sống lại hốt hoảng
..là cơn cuộc hỗn loạn sơ khai
....bất khả tư nghị
......đã tìm thấy nhịp điệu
Và đây nữa
Mệnh lệnh truyền kiếp và ỡm ờ được tái lập
Hãy bay qua đêm dài
..Bay qua đêm dài


Chính vậy
..mi sẽ yết kiến bên kia bờ cô tịch cái chuỗi cười ngất say
....của bình minh
Trên những bậc thềm đầu tiên bằng hổ phách
..mi sẽ triều bái vẻ đẹp được cứu chuộc
Và mi sẽ học cười
Mi sẽ nếm biết một mùa mà cõi chiêm bao không
..bao giờ vươn tới nổi
Ở đó
..từ những đỉnh cao vô cùng
....sẽ vút lên những đôi cánh tự tại
Qua những vũng trong suốt thăm thẳm
..những giòng sống vươn mình như nhành nguyệt quế xinh đẹp
....nở rộ thành hào quang
......êm đềm và phước huệ
Phải
..chính vậy
....Và bất diệt










36. NGƯ NHÂN SÔNG NIL ......................25.07.1977
..................................................saigon


Chưa bao giờ có một vẻ đẹp như thế và sẽ không bao giờ nữa
Vẻ đẹp ngồi trên lưng con Sphinx cất tiếng cười thơ mộng
..ngửa mặt lên trời mầu vàng diệp

ta phải nói như thế nào nhỉ về người đàn bà tóe lửa
..và có tia nhìn như thanh kiếm ấy
Những thanh kiếm khát máu
..một khi đã rút ra khỏi vỏ thì không thể không
....xuyên qua một trái tim người
Những thanh kiếm dài hơn một trượng và hiểm ác làm sao
Chúng ẩn thân trong cặp mắt mầu hoa đổng thảo
Hỡi ôi
..Chưa bao giờ có một cặp mắt như thế và sẽ không bao giờ nữa
Chẳng khác gì một cặp Pisces long lanh và sung sức
..thách thức sự nung đốt nhẫn tâm của ngọn lửa tím và
....trong suốt của địa ngục đã khiến chúng
......trở nên cùng một mầu với lửa
Chẳng khác gì vịnh Đêm của Ai Cập huyền bí
Và này
..chuỗi cười thoát ra từ chiếc miệng đẹp
....làm gợn sóng sông Nil
Chưa bao giờ có một đôi môi như thế và sẽ không bao giờ nữa
Một đóa tim hồng mà mỹ tửu và độc dược đã làm cho se lại
Một cánh hồng nhung viền bằng vẻ kiêu căng nghiêm trọng và
..kích động bằng âm thanh sáng láng
....của giọng nói
Chưa bao giờ có một dung nhan như thế và sẽ không bao giờ nữa
Một pho cẩm thạch được ve vuốt bằng mầu hỏa hoàng và
..rọi soi bằng một thứ dạ quang
....say đắm dường bao


Ấy thế mà vẻ đẹp đó chẳng được chúc phúc đâu
Nàng vốn mang trong mình giòng máu độc
..của loài rắn
....Có lẽ
Toàn thân toát ra vẻ vô luân làm nao lòng người
Nàng rao mời lạc thú trầm vong chua chát của Eva và
..nung nấu cao độ cơn bão táp ghê hồn của Âm phủ
Nàng dạo gót son trên sa mạc
..dẫm lên những trái tim
....những ngai vàng và nhẩy luân vũ
......với ngọn lửa
Một mình
..không tình yêu
....nàng ngự ở kinh đô vô thường của những kim tự tháp
......âm u sa đọa và đầy tham vọng
........phạm thượng
Nàng biết hơn ai hết
..Cái kinh thành của ngàn lẻ một đêm ấy đã được gìn giữ
....khỏi cơn tàn phá của thời gian để chờ
......ngày bái lĩnh cơn trừng phạt
........của Thượng Đế
Nhưng biết làm sao được
Những tiếng sấm đã gần kề và
..lòng nàng nặng trĩu cơn giận và sợ
Gió thổi trên vực rỗng một bài ca mới và
..nàng mím môi nhìn lại vương quốc mình
Sa mạc
..con rồng Nil uốn khúc
....và ngàn lẻ một đêm
......bốc lên như khói tía ...

..chúng có thể tan tành thành một biển tha ma
....ngay trong phút giây của cơn thịnh nộ thiên thượng
Nhưng nàng sẽ được trì hoãn lại
..trong một giờ nữa
....một giây nữa
......một khoảnh khắc nữa
........để hoàn tất sứ mệnh của mình
..........một sứ mệnh dị kỳ mà nàng đã kết hôn
............tự buổi khai sinh
Ta
..có thể ẩn trốn mãi bên bờ biển ấy
....như một cái mảng bị trôi dạt
......vì này
Đất sẽ mở ra để nuốt trọn bình minh
Nhưng
..nếu sợ hãi đêm tối
....thì ta đã không kết giao
......với sự sống trăm năm
Phải
..bởi thế
....ta sẽ không trốn thoát
......Có lẽ
Nhưng sẽ ngồi lại
..trên cơn đổ nát của vương quốc ta
....và ngậm say cơn báo oán nọ
Ta sẽ được nguôi khát một giờ
..
Hãy nhìn xem
..Hãy nhìn xem
Ta sẽ giữ được nguyên vẹn gia tài của ta:
Đẹp
..và Chết











37. TÌM NHAU .......................05.08.1977
.........................................saigon


Ờ cái đẹp thanh tân ấy
..ta vẫn biết
Sẽ trở lại một ngày nào đó
..ngậm cười trên đài mộng của ta
....nhìn ta với đôi mắt khẩn cầu và tuyệt vọng
......xin ta một đóa hoa đơn sơ
........nở trong vườn sống ngày cũ
Nhưng mà
..ta sẽ chẳng còn ở đó
Đã đi rồi những buổi chiều và những buổi mai
Ta sẽ chẳng còn ở đó
Đã thoát ra rồi những tà áo lửa hương nồng và
Đã khép lại những cửa mộng thao thức và
Đã tàn phai những hạt sao


Ờ cái đẹp mang mang ấy
..ta vẫn biết
Sẽ trở về bàng bạc trên những lối ta đi trong ngày mùa
..dõi bước ta trong động lòng thở dài của gió
....trên bậc thềm trơ trọi và những hành lang vươn tới
......trái tim của đêm
........chờ nơi ta một chuỗi cười trong suốt
..........có thể làm nguôi cơn sốt
Nhưng mà
..sẽ chẳng còn ở đó nữa tiếng cười
Sẽ chẳng còn ở đó nụ hôn và giấc ngủ và hồi chuông
Bầy hồ điệp sẽ chở những thứ đó đi khuất
..xuyên qua kẽ hở của mật thất
....mà tên phù thủy đãng trí quên đóng lại ...
Sẽ chẳng còn một ai hay một cái gì nhận ra ngươi nữa đâu
..vẻ đẹp trong suốt ơi
Ngày đó và chốn đó chỉ còn lại
..lang thang những bộ xương
....không bao giờ nhắm mắt ...
Với vệt buồn xanh ...










38. CHIÊM BAO ...........................06.08.1977
..............................................saigon


Hans và con quỷ nằm trong chiêm bao phá lên cười
Đi ra bằng cửa lớn và đi mãi
Nhanh như gió nhanh như ý nghĩ
Mưa đi xuống khi sáo thổi
Và chiều buông rơi trên những đồi xanh cỏ
Những phiến đá to nghiêng mình nhìn theo mặt trời lặn
Hăng đỏ như cơn kiêu ngạo của quỷ dữ ...


Lại hiện ra trong khung kính tròn Hans và con quỷ
Mỉm cười sau lưng bão táp bạc trắng đầy bọt
Diễu cợt trên cơn đói và thao thức của bầy
..trẻ nhỏ trần truồng ...


Con quỷ nài nỉ linh hồn Hans với một đồng vàng óng
Từ canh một đến canh ba nó ngồi trên ghế lăn
Trong căn gác nhỏ bằng gỗ kêu răng rắc
Ánh nến hắt bóng nó lên tường
Già và mệt lắm rồi
Nó đánh rơi cái mề đay tròn đen lăn vào gầm tủ và nó ho sù sụ
Nhặt lấy
Nhặt lấy cho ta
Nó kêu lên
Đó là giá của chiêm bao
Nhặt lấy
Trả lại đây cho ta đi
Nó kêu lên trong khi trời tối thật sự
Hans lắc đầu và đi ra khỏi cửa và con quỷ ho sù sụ
Mưa khủng khiếp và chẳng ai hiểu điều gì cả ...


Hans và con quỷ hay làm dáng
Đi qua những cánh đồng không lúa và bầy dê thì kêu be be
Họ nheo mắt với bầy dê và vắt sữa chúng
Khi trời tảng sáng
Khi mặt trăng lăn lóc đến tận chân trời và kêu lên
..váng vất trong không khí
Vẫn lạnh ghê gớm và họ thì chẳng thể hiểu một điều gì cả
Hiểu sao được khi đã sáng rồi và
..gió chiêm bao đã vọt lên
....như những cột đen
......sặc sụa và cao ngất???










39. GIÁ MÁU CỨU THẾ ................14.08.1977
..........................................saigon


Không có gì quý giá hơn sự cứu rỗi
..Của anh
....của em
......và của người ấy
........từ những vực sâu của thế kỷ
Của bông hoa nở trên cánh đồng
..mà cơn gió thoảng qua muốn cuốn đi
....cái vẻ đẹp vô lượng vàng tươi


Ôi
..nếu ta biết được máu của sự Sống
....đã làm cho mọi sự trở nên xinh đẹp và bất tử
Ta đã chẳng hơi hơi thích điều này
..và hơi hơi ghét điều kia
Ta đã chẳng đong cánh phướn hồn rũ rượi
..trước cơn lốc bạo tàn
....của dậy thì
......mùa Xuân
........và bình minh ...


Nhưng
..có sá gì buổi ấy
Sá gì chặng đường khổ ải của những đóa gai rực lửa
..những gió cuồng mưa lũ
....những quả tim nặng lệ
......và những dặm khơi xám nghịt oằn mỏi vươn đi
........quá trầm trọng
..........quá xa
Nếu ở đó
..ta sẽ gặt hái chùm nho diễm
....tình và nhánh lúa thơm
Sẽ gội tóc trong hào quang của kim ô
..khoác lấy tình y và
....khiêu vũ trong tình khúc
......trên những khuông nhạc uy hùng và
........vĩ đại của Thiên Thu linh diệu?


Này anh
..này em
....và người yêu ấy
......từ những ngục thất của ngày mùa
Hãy để ngỏ buồng tim
..để vọng lấy nguồn vĩnh sinh nọ
Trong ngày phải đến
..để phơi mở giấc khải hoàn
Ta sẽ đắm mình bàng hoàng
..giữa đại dương nồng ấm và
....tim vỡ tung
......sôi mầu bạc trên ngọn hải triều
Chao ơi
Ca khúc của phục sinh ấy sẽ tuôn trào
..trên những nẻo tình xanh
Và đông biết mấy bầy trẻ nhỏ
..đáp cánh trên triều thiên của sự Sống
....để cầu nguyện
......cho Hôn Lễ nhiệm mầu










40. HỒI CHUÔNG LAI LÁNG ...........10.01.1978
.........................................saigon


À vậy đó
Thi sĩ trắng và thi ca đen
Ta muốn nói đến những thi liệu mà
..gần đây ta đã dùng
Có điều gì thác loạn
..hồ đồ
....và phấn khích
......tựa hồ như bầy tinh trùng ảo giác phóng đi
........tìm cõi nương náu mới giữa lòng thực tại
Có thể sẽ có kẻ nào khác để tuyên ngôn
..về thi ca đen
Ta muốn khuyến cáo hắn
Sẽ chẳng ai nếm thứ rượu ròng
..mà hắn ấp ủ đâu
Thật đó
Bởi thứ rượu ấy chẳng phải để uống
..nhưng là để pha thành các loại mỹ tửu
....với đủ loại nồng độ
......làm cho người ta say sưa
Ta muốn nói
..thơ tinh ròng cũng y như vậy
Người ta chẳng dùng được nó cho việc gì
..ở cõi này
Không thể ngâm vịnh
..hay gì khác
Nó chỉ là sự phóng vọt đi
..của nguồn mỹ cảm
....còn mang theo nguyên vẹn vẻ hồ đồ
......của cảm giác
........cùng với tốc độ nhọn hoắt
..........của trực giác
Nó là cơn đậm đặc của một nhan sắc
..đang thức giấc
....là một thứ phún xuất
......còn sôi bỏng và chưa thể dùng được
........cho tì vị
Ấy là ta muốn nói đến giòng thơ tinh tuyền
..của Jimenez
....và những giòng gần nguồn hơn nữa
......Âm Thanh và Cuồng Nộ
........và nhiều nữa
Chúng thật là những cuồng lưu vô úy
..đầy bọt rỗng
....mà chẳng cần được lấp đầy
......chẳng cần giải thích
Trái lại
..chúng mặc lấy
....từ thế giới này
......cái biểu hiện luôn đổi mới
........có khả năng làm kinh ngạc
..........mặc lấy sự xuất hiện sống động
............bề bộn và nguyên vẹn
..............vốn làm say sưa những
................sinh vật tất tử
Ta muốn nói
..Nó chính là sự thể hiện ấy
....thi sĩ ạ


Và điều này nữa
Thượng Đế đã chúc phúc cho giòng thơ ấy đó
Ngài khêu gợi sự hỗn loạn
Chính trong cơn xoắn vặn hỗn mang mà
..những đám tinh vân phải bốc lửa
Mặc cho bọn người tự thị
Phần tên thi sĩ ấy
..luôn luôn hắn thuộc loài có vú và có cánh
....bận bịu với những cơn mơ khó tính
......hướng về cơn Hỗn Loạn sáng thế
........về khu vườn thượng uyển tiền kiếp
..........của bọn tà thần ...
Phải
..Đã hệ chi?
....Đã hệ chi nào?
Với tất cả những thứ ấy
..và băng qua thế giới sâu hút
....sặc sụa mầu sắc
......trong cơn sốt và con trốt ngân nga
........và lê thê
..........lê thê ... ???










41. NHỮNG VŨ ĐIỆU VÔ THƯỜNG ...........04.02.1978
..............................................saigon


Ờ thì ta vẫn cứ nhẩy nhót
..cho đến ngày tận thế
Nhưng vũ điệu thì luôn đổi mới
Bởi vậy những nhịp nhàng mà ta bước theo hôm qua
..đã trở thành những huyền thoại dị dạng
....trong ký ức của Çiva


Hỡi những con người nghèo nàn
..mù lòa
....mà thèm nhẩy múa
Những vũ công quả cảm của ta
Các ngươi đã trở thành lạ mặt với chính ta nữa
Như những cái bóng của ta
..hắt trên những khoảnh khắc của mùa Xuân
....ta cũng không nhận dạng được
Giờ đây ta tưởng ta hạnh phúc hơn chúng
Nhưng ai biết?
Đúng hơn
..ta đang theo tiết nhịp khác
Hỡi ơi
..có lẽ bây giờ ta mới thực sự bước vào tấu khúc các mùa
....và mặc lấy sự sinh động của chiều kích thứ năm
......mà bấy lâu ta chưa từng trải
Ta muốn
..đeo lấy chiếc nhẫn bí tích
....của đời sống
Nó đánh động trong ta một cảm quan
..đơn giản
....mà chính xác hơn
Ô mà biết đâu
..nó cũng sẽ thiêu hủy hết thẩy
....ngũ quan của ta?


Ồ thì ta sẽ nhẩy múa cho đến tận thế
..trên những vũ điệu vô thường
....với những tật nguyền thiên cổ
Ta không cần nữa đôi hia bẩy dặm để vượt qua
..biên cương của động tĩnh
Vì này
..Ở đây có đấng vĩ đại hơn Çiva
Ngài sẽ dậy cho các người
..nhẩy chachacha
....trên đôi nạng gỗ
......ngay trên bến bờ cô tịch


Vậy thì
..sá chi khúc nghê thường mà
....ta đã phải cay đắng tập tành
......trong nỗi kiêu ngạo của một con công
Cứ việc bước đi
..với tiếng cười thô lậu
....không mài giũa
Cái đó mệnh danh là
..Đời Sống đích thị sỗ sàng:
....Xiêu vẹo
......trần truồng
........
..........biến dạng không mỏi mệt
............lỗi nhịp không hổ ngươi ...
Phải
..ta tuyên xưng một thế giới như vậy
....cho dù ta có không đủ chiều kích tối hậu kia
......để ghép mình vào đó


Hỡi những vũ công của ta
..Đến mà xem
Không ai cả:
..Chính ta
Không khi nào cả:
..Bây giờ
Không nơi nào cả:
..Ở đây
Không làm sao cả:
..Như thế này
Không vì đâu cả:
..Thế thời phải thế
Không làm gì cả:
..Sống
....cho đến chết

.

.

.

.

No comments: