SG NGŨ NGÔN ĐIÊN
.
.
.
.
TÀN CUỘC (1989)
.
.
rồi cuộc chơi cũng tàn
nẻo đi về bỗng không
nghe gió gào trận mỏi
.
trò chơi có gì vui
chẳng lấy một bận cười
trò chơi ngỡ cao sang
mà sao hóa tả tơi
.
chỉ đòi một lần thua
đủ cầm bằng mất trắng
người được cả là ai
người còn lại là ai
nghe gió gào ...
.
trò chơi tên cuồng điên
vốn liếng ai nhan sắc
vật cược ta trái tim
vật cược ta linh hồn
.
trò chơi như nỗi chết
đầy đọa một mình ai
tử địa một lần vào
chín cửa ra ngậm chặt
.
mắt nhìn như thiên la
môi cười như địa võng
vây bủa mảnh hồn ta
giữa mỏm trời lồng lộng
.
không một nẻo lui về
ta gầm như thác lũ
như hùm thiêng sa cơ
càng giận thân tuyệt lộ
.
nhan sắc nào đao phủ
lưỡi hái nào ghê người
trái tim ai tử tội
cạn mãi máu một đời
.
cứ thế một mùa điên
cứ thế một mùa rơi
chưa tàn một cơn mê
đã tàn một cuộc chơi
.
một bãi đời lồng lộng
khi ta lại gặp ta
trên nẻo về trơ vơ
nghe gió ...
.
.
.
.
.
TIẾNG DỘI (1991)
.
.
như cơn lốc nào qua
một vạt đời mê man
một thửa trời gào thét
.
người đi qua đời ai
tàn phá những buổi chiều
tàn phá những buổi mai
tàn phá những đêm thâu
.
cơn lốc về nơi nao
bỏ lại rừng tan hoang
bỏ lại mùa tan hoang
bỏ lại đời thăm thẳm
.
người đi theo cơn lốc
vực hồn ai vắng ngắt
một trăm năm tình điên
còn dội tiếng triền miên
.
.....
.
.
.
.
.
No comments:
Post a Comment