Friday, June 26, 2009

.
.

CỔ HỌC TINH HUÊ
.

.
.
14. THIÊN NIÊN CHI DIỆU KẾ
SG, 20/04/1989 (Trích HỒI KÝ DIÊM VƯƠNG)
.

.
Dạ Xoa Quỷ một đêm khuya khoắt nọ bay lên mặt đất, nách cắp một cuốn sổ liệt tên những kẻ nó phải triệu về Âm Phủ. Nhân ngang qua một thị trấn đang say ngủ, Dạ Xoa nhác thấy một nơi còn leo lét ánh đèn, lại tuồng như có tiếng tranh luận, thì lấy làm lạ, liền xà xuống xem. Hóa ra ấy là bản doanh của Đại Ác Đầu Đà; tên này đang tập hợp năm đệ tử thân tín để cùng bí mật đề xuất một kế hoạch làm mạt đất nước. Dạ Xoa cả mừng, bởi lẽ, tình cờ sao, cả sáu tên đều có trong danh sách về chầu Âm Phủ ngay đêm nay. Thế là Quỷ ghé xuống cửa sổ, ngồi nghỉ chốc lát, tiện thể nghe xem chúng bàn bạc những gì. Lúc ấy, Đại Ác Đầu Đà đang cất giọng the thé, giục:

Nào, khuya rồi, chúng bay sơ lược lại kế hoạch từng đứa cho ta duyệt lần chót coi, đặng còn đi ngủ.

Một trong năm tên Tiểu Đầu Đà đứng lên, phát biểu trước:

Thưa Sư Phụ, kế hoạch của đệ tử là như vầy: Ngũ Niên Chi Kế Mạc Như Ăn Nhậu. Đem kế này dụ cho dân làm theo, thời dẫu có Bụt hiện xuống giúp, cả nước cũng vẫn sẽ phải đi ăn mày mất năm năm. Sư Phụ nghĩ sao? Đã độc đáo chưa?

Được quá chớ. Song còn chưa độc đáo. Chỉ có năm năm, thời ít quá.

Dạ Xoa nghe qua, chưa kịp giật mình, chợt thấy một tên khác giơ tay, nói:

Sư Phụ à, kế hoạch của đệ tử đẹp hơn nhiều: Thập Niên Chi Kế Mạc Như Vui Chơi. Đem kế này dụ cho chúng làm theo, thời dẫu có Tiên hiện xuống giúp, cả nước cũng vẫn sẽ phải bị gậy cầm tay mất mười năm. Sư Phụ nghĩ sao? Đã ghê gớm chưa?

Khá thật chớ. Song còn chưa ghê gớm. Chỉ có mười năm, còn là ít.

Dạ Xoa nghe qua, thời lè lưỡi, bỗng thấy tên thứ ba gãi đầu, nói:

Sư Phụ, kế hoạch của đệ tử mới là ngon: Tam Thập Niên Chi Kế Mạc Như Tham Ô. Đem kế này dụ cho các quan lớn, quan bé của chúng làm theo, thời dẫu có Thần hiện xuống giúp, cả nước cũng vẫn sẽ phải ngửa tay xin tiền lẻ mất ba mươi năm. Sư Phụ nghĩ sao? Đã khủng khiếp chưa?

Hay thật chớ. Song còn chưa khủng khiếp. Ba mươi năm, vẫn chưa là nhiều.

Dạ Xoa nghe qua, suýt hắt hơi, thời lại thấy tên thứ tư vỗ bàn, nói:

Sư Phụ nè, kế hoạch của đệ tử mới là chắc ăn: Ngũ Thập Niên Chi Kế Mạc Như Trù Dập. Đem kế này dụ từ Vua cho tới bọn Lý, Hào, làm theo, thời dẫu có Thánh hiện xuống giúp, cả nước cũng vẫn sẽ phải ngồi xổm chìa nón ở các ngã tư, cổng chợ, bến xe, vân vân, mất năm mươi năm. Sư Phụ nghĩ sao? Đã kinh dị chưa?

Giỏi thật chớ. Song còn chưa kinh dị. Dẫu là năm mươi năm, vẫn chưa hết một đời người.

Dạ Xoa nghe qua, thời tái mặt, lại thấy tên Tiểu Đầu Đà cuối cùng chu mỏ huýt gió một cái, nói:

Ê Sư Phụ, kế hoạch của đệ tử mới là êm ru: Bách Niên Chi Kế Mạc Như Nói Dối. Đem kế này dụ cho hết thảy, từ Thái Thượng Hoàng cho tới bọn dân đen, làm theo, thời dẫu có ông Trời đích thân xuống giúp, cả nước cũng vẫn sẽ phải lậy ông đi qua, lậy bà đi lại ở nơi nơi, hang cùng ngõ hẻm, đầu đường xó chợ, mất một trăm năm. Sư Phụ nghĩ sao? Đã lạnh lùng chưa?

Tuyệt diệu. Tuyệt diệu. Lạnh lùng dza dziết. Và nếu như ta cho pha trộn tổng hợp cả năm phương án của chúng bay lại, gia giảm liều lượng, thời còn mầu nhiệm đến đâu? Ắt là cả cái nước này cho đến mấy nghìn năm sau cũng chưa hòng ngóc đầu dậy. Thế mới là Thiên Niên Chi Kế chớ. Chà, ngày mai chúng ta sẽ phải cho thi hành ngay.

Dạ Xoa nghe qua, vã mồ hôi, ớn lạnh, lảo đảo tìm nơi cạo gió, bụng bảo dạ:

Thôi, phải đề nghị Diêm Vương xóa tên sáu thầy trò chúng khỏi cuốn sổ này; đem chúng về, Âm Phủ có mà tàn mạt!
.
.
.
.
.

No comments: